Khoảnh khắc của cuộc đời
Có một quan niệm trong trà đạo Nhật Bản bắt nguồn từ Thiền, tạm dịch là “một lần trong đời,” hay “gặp một lần trong đời.” Đó quả là ý tưởng hay: Bất kỳ cuộc gặp gỡ nào của bạn với ai đó đều là duy nhất, thoáng qua và sẽ không bao giờ xảy ra nữa – ngay cả khi bạn gặp người này hàng ngày.
Cuộc sống sẽ ra sao nếu chúng ta có thể học được cách trân trọng sâu sắc này trong bất kỳ khoảnh khắc nào?
Tôi nhận thấy mình thường vội vàng làm điều gì đó mà tôi muốn làm xong ngay lập tức. Tôi muốn điều đó được hoàn thành trọn vẹn vào ngày hôm qua. Tôi đang bỏ qua khoảnh khắc đáng kinh ngạc đang diễn ra ngay lúc này.
Tôi nhận thấy mình thất vọng với người khác, ngay cả khi tôi không muốn thừa nhận sự nản lòng đó. Tôi muốn người kia khác với con người họ, muốn họ thay đổi. Tôi đang bỏ lỡ vẻ đẹp của việc ở bên người này giống như họ.
Tôi nhận thấy mình muốn hối hả làm mọi việc và muốn lấp đầy từng khoảnh khắc bằng những điều xao lãng, các hành động hữu ích, sự bận rộn. Tôi đang bỏ lỡ cơ hội tĩnh lặng, dừng lại và tận hưởng vẻ đẹp của thời điểm hiện tại.
Tôi dường như thường nghĩ (mà không nhận ra) rằng sắp có khoảnh khắc đặc biệt nào đó trong cuộc đời sắp diễn ra, rằng điều đó sẽ đặc biệt hơn cuộc sống hiện tại. Điều tôi quên là cuộc sống không có gì đặc biệt hơn những gì đang xảy ra lúc này.
Đây, khoảnh khắc này đang diễn ra ngay bây giờ, là khoảnh khắc [đặc biệt] của cuộc đời.
Ngọc Thuần biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc tại The Epoch Times