Thạch tín: Chất độc có trong Fluoride được cho vào nước ở Mỹ
Cho fluoride vào nước ở Mỹ (Phần 7)
Trong loạt bài này, chúng ta tiếp tục khám phá những phát hiện gây tranh cãi xung quanh việc cho fluoride vào nguồn cung cấp nước công cộng của Mỹ và trả lời câu hỏi liệu việc cho fluoride vào nước có gây rủi ro hay không và chúng ta nên làm gì.
Phần 2: Khám phá sự khác biệt: Tại sao fluoride tự nhiên và fluoride tổng hợp không được tạo ra như nhau
Phần 3: Fluoride: Là phương pháp thần kỳ chữa sâu răng, là thuốc độc, hay là cả hai?
Phần 4: Fluoride ảnh hưởng lên sức khỏe như thế nào từ góc độ khoa học?
Phần 6: Fluoride tiềm ẩn trong thực phẩm, dược phẩm và môi trường
Bài trước: Phơi nhiễm với fluoride từ nhiều nguồn, gây khó khăn cho việc xác định liều lượng fluoride mà từng cá nhân phơi nhiễm nhưng lại là một yếu tố gây nhiễu khác.
Loại fluoride được thêm vào nguồn cung cấp nước công cộng của hơn 73% dân số Mỹ không phải hợp chất tự nhiên, và điều đó làm tăng rủi ro cho sức khỏe. Loại fluoride này là sản phẩm phụ được tạo ra từ ngành công nghiệp sản xuất phân bón và nhôm, nếu bị phát tán vào không khí hoặc bị đổ vào bãi rác, sẽ gây ô nhiễm môi trường.
Bà Rebecca Hanmer là cựu phó trợ lý quản trị viên tại Văn phòng Nước của Cơ quan Bảo vệ Môi trường (EPA) cho biết thực tế đó trong một bức thư bà viết vào năm 1983 (pdf):
“Liên quan đến việc sử dụng acid fluosilicic (FSA) làm nguồn fluoride để bổ sung vào nguồn nước, Cơ quan này coi việc sử dụng như vậy là một giải pháp lý tưởng cho vấn đề môi trường tồn tại lâu nay. Bằng cách thu hồi acid fluosilicic vốn là sản phẩm phụ từ ngành sản xuất phân bón, đã làm giảm thiểu tình trạng ô nhiễm nước và không khí, giúp các công ty cấp nước tiếp cận được nguồn fluoride sẵn có với chi phí thấp.”
Tuy nhiên, những loại fluoride nhân tạo đi kèm với một vấn đề: Chất gây ô nhiễm.
Trong một cuộc phỏng vấn gần đây trên chương trình phát thanh “Khám phá sức khỏe thực sự,” Ông John F. Mueller Jr. là một kỹ sư đã nghỉ hưu của hệ thống kiểm soát và dân dụng (civil and control systems,) đã chia sẻ về một chất gây ô nhiễm như vậy.
Ông Mueller chịu trách nhiệm xem xét và cập nhật các thông số kỹ thuật cho hợp đồng mua acid fluorosilicic của một công ty cấp nước lớn của thành phố. Ông phát hiện rằng, trong nhiều năm các lô hàng acid fluorosilicic đều bị nhiễm thạch tín, dao động từ 25 đến 50 miligam trên lít (mg/L.)
Độc tính của thạch tín
Độc tính của thạch tín phụ thuộc vào liều lượng và thời gian tiếp xúc.
Giống như fluoride, thạch tín vừa là chất có sẵn trong tự nhiên vừa là sản phẩm phụ của chất thải công nghiệp. Chất này hiện diện trong không khí, nước, đất, thực phẩm và thuốc trừ sâu. thạch tín cũng là một chất gây ô nhiễm được tìm thấy trong acid fluorosilicic, vốn được thêm vào nguồn cung cấp nước uống công cộng.
EPA tuyên bố trong tờ thông tin về thạch tín rằng chất này có thể gây ra nhiều loại ung thư khác nhau, chẳng hạn như ung thư da, bàng quang, phổi, thận, mũi, gan và tuyến tiền liệt. thạch tín cũng có thể ảnh hưởng đến một số chức năng của cơ thể, bao gồm hệ thống tim mạch, phổi, miễn dịch, thần kinh và nội tiết, đồng thời gây ra bệnh tiểu đường.
Ngoài ra, một báo cáo về Hồ sơ Độc tính về thạch tín năm 2007 do các nhà khoa học từ Cơ quan Đăng kiểm Chất độc hại và Bệnh tật biên soạn, dựa trên các quy định của Cơ quan Bảo vệ Môi trường (EPA,) đã được đánh giá chéo bởi các nhân viên của Trung tâm Kiểm soát và Phòng ngừa Dịch bệnh (CDC) và các nhà khoa học liên bang, cho biết “việc phơi nhiễm thạch tín lâu dài (tính theo năm) từ nguồn nước uống ở mức thấp tới 0.001 mg As/kg/ngày [miligam thạch tín trên một kg trọng lượng cơ thể một ngày] có liên quan đến các bệnh về da và ung thư da, bàng quang, thận và gan.”
Từ mơ hồ thành nhà hoạt động tích cực
Đối với ông Mueller, việc phát hiện ra thạch tín trong nguồn cung cấp nước đã thay đổi cuộc sống của ông.
“Trước đây, tôi trung lập về vấn đề cho fluoride vào nước, nhưng sau khi xem xét các thỏa thuận mua hàng trước đó với nhà cung cấp acid fluorosilicic cho thành phố, chính là công ty phân bón Mosaic ở Florida, và xem xét các giấy chứng nhận phân tích trong nhiều năm của các lô hàng được giao nửa tháng/1 lần, tôi nhanh chóng biết được rằng thạch tín có trong mọi lô hàng acid fluorosilicic từ các nhà cung cấp thông thường,” ông Mueller nói.
Trong một giấy chứng nhận phân tích hoá học (pdf) do ông Mueller cung cấp cho The Epoch Times cho thấy, lô hàng acid fluorosilicic do Mosaic cung cấp năm 2013, nồng độ nhiễm thạch tín ở mức 52 ppm (một phần triệu.) Trong một tài liệu khác mà The Epoch Times có được, đã cung cấp bảng thống kê phân tích hóa học của acid fluorosilicic do Mosaic sản xuất từ năm 2011 đến 2013, cho thấy phạm vi nhiễm thạch tín trong khoảng từ 43.8 đến 60.1 ppm đối với acid fluorosilicic được sản xuất từ cơ sở Riverview của Mosaic.
Ông Mueller giải thích rằng muốn biết được làm thế nào mà fluoride bị nhiễm thạch tín vẫn được chấp thuận cho vào nguồn cung cấp nước công cộng, chúng ta cần hiểu một số điều cơ bản trong Quy định về nước uống cơ bản quốc gia (National Primary Drinking Water Regulations,) vốn là các tiêu chuẩn và kỹ thuật quản lý cơ bản có hiệu lực pháp lý đối với các hệ thống nước công cộng.
Đầu tiên, EPA xác định mức gây ô nhiễm tối đa (MCLG) đối với chất gây ô nhiễm. Định nghĩa của EPA về MCLG là “mức tối đa của chất gây ô nhiễm trong nước uống là mức không gây ra tác động bất lợi đã biết đến hoặc có thể dự đoán đối với sức khỏe của con người, nhằm cho phép một giới hạn thích hợp đảm bảo an toàn.”
MCLG là mức mà các biện pháp y tế công cộng không thể thực thi.
Mức MCLG của EPA đối với thạch tín bằng 0, vì nó là một tác nhân hóa học độc hại, được biết là chất gây ung thư ở người khi bị phơi nhiễm từ nhiều nguồn.
Sau khi thiết lập MCLG, họ sẽ thiết lập mức chất gây ô nhiễm tối đa theo quy định có thể thi hành (MCL.)
EPA định nghĩa MCL là “mức tối đa mà chất gây ô nhiễm được phép có trong nước uống. MCL được đặt gần nhất với MCLG có thể thực hiện bằng cách sử dụng công nghệ xử lý tốt nhất hiện có và tiết kiệm chi phí nhất.” MCL là các tiêu chuẩn có thể thi hành để các công ty cấp nước tuân thủ.
MCL cho thạch tín là 10 phần tỷ (ppb.) Ông Mueller giải thích rằng công việc của ông bao gồm đảm bảo nước đã qua xử lý từ các nhà máy xử lý nước đáp ứng các quy định về yêu cầu.
“Phản ứng đầu tiên của tôi là ‘OK’, chúng tôi đang pha loãng thạch tín để nó ở dưới MCL, vì vậy chúng tôi không vi phạm quy định,” ông
Mueller nói.
Ông nói rằng những người làm việc ở những vị trí như vậy có “tư duy tuân thủ quy định.”
“Miễn là chúng tôi tuân thủ quy định và không vi phạm bất kỳ mức độ gây ô nhiễm [tối đa] nào theo quy định (MCL,) thì chúng tôi vẫn ổn” ông nói về lý do của mình vào thời điểm đó.
“Chúng tôi có thể gửi báo cáo hàng năm cho tất cả người tiêu dùng và nói rằng chúng tôi đáp ứng các yêu cầu và nước an toàn để uống vì đây là những tiêu chuẩn do chính phủ liên bang thiết lập.”
Đây là cơ sở cho công việc của quý vị, ông nói.
Không lâu sau đó, ông Mueller nhận ra rằng thạch tín thường được tìm thấy trong acid fluorosilicic là một chất độc, ông quyết định không thể tiếp tục giữ im lặng và không làm gì.
Ông nói: “Khi quý vị nhận được giấy phép hành nghề kỹ sư, một trong những nguyên tắc cơ bản của nghề nghiệp là đặt sức khỏe, sự an toàn và phúc lợi của cộng đồng lên hàng đầu.”
Ông nói, ô nhiễm thạch tín trong acid fluorosilicic đi ngược lại với những
nguyên tắc ông cần tuân thủ.
“Cố ý làm ô nhiễm nguồn nước uống công cộng với một chất đã được ghi nhận là gây ung thư, là chất độc thần kinh, với MCLG của thạch tín được chỉ định bằng 0, không chỉ vi phạm tinh thần và mục đích của Đạo luật Nước uống An toàn của Liên bang mà còn vi phạm lòng tin của công chúng” ông nói.
Ông Mueller cho biết, những người ủng hộ cho fluoride vào nước sẽ tuyên bố rằng acid fluorosilicic được pha loãng đến mức mà nồng độ của thạch tín còn thấp hơn MCL quy định có thể thi hành được là 10 ppb và điều này là đúng.
Ông nói: “Nhưng họ không thể tuyên bố rằng thạch tín an toàn cho con người, không phải với MCLG bằng 0, mặc dù thạch tín được thêm vào đã được pha loãng và do đó không vi phạm các quy định về chất lượng nước.” Nhưng “Hợp pháp không đồng nghĩa với an toàn.”
Ông Mueller bắt đầu lên tiếng về vấn đề này và với tư cách là thành viên lâu năm của Hiệp hội Công trình Nước Hoa Kỳ (AWWA,) ông đã đề xuất sửa đổi chính sách của họ về việc cho fluoride vào nước, nói rằng việc bổ sung hóa chất fluoride bị ô nhiễm vào nguồn cung cấp nước công cộng đã được làm sạch là hành động thiếu trách nhiệm. Ông đã không nhận được bất kỳ phản hồi nào từ Hiệp hội Công trình Nước Hoa Kỳ.
Tốn kém và lãng phí
Ông Mueller lưu ý rằng, nếu đặt vấn đề về thạch tín sang một bên thì việc bổ sung fluoride vào nước vẫn không phải là cách tiết kiệm nhất để ngăn ngừa sâu răng.
Dựa trên kiến thức của mình về việc sử dụng nước so với tiêu thụ nước, ông nói rằng khi bạn chia nhỏ các con số, trong một đô thị lớn nước được sử dụng cho các mục đích sinh hoạt, thương mại và công nghiệp, thì hơn 99.5% fluoride cho vào nước uống để ngăn chặn sâu răng sẽ mãi không thấy một cái răng nào.
Thay vào đó, nước chứa fluoride được sử dụng để giặt đồ, tưới cỏ, tắm vòi sen và xả nước trong nhà vệ sinh.
“Tôi nghĩ rằng chúng ta thực sự cần chấm dứt việc thêm fluoride vào nước và thay thế bằng các chương trình hiệu quả hơn, với mục tiêu cần nhắm đến là các khu vực khó khăn và suy thoái kinh tế, là nơi sức khỏe răng miệng cần được chăm sóc nhất. Hiện tại, tất cả mọi người dù giàu hay nghèo, dù cần hay không vẫn đang sử dụng nước chứa fluoride,” ông Mueller nói.
Trong những năm qua, ông Mueller vẫn tiếp tục là một tiếng nói mạnh mẽ, kêu gọi xem xét và điều chỉnh chính sách của chương trình thêm fluoride vào nguồn nước công cộng. Ông đã phát biểu tại hơn chục cuộc họp công khai với EPA, CDC và Hội đồng Tư vấn Công lý Môi trường của Tòa Bạch Ốc.
Mặc dù đã nghỉ hưu, nhưng ông Mueller nói rằng ông vẫn lo ngại về việc fluoride nhiễm thạch tín được thêm vào nguồn cung cấp nước của Hoa Kỳ, và giờ đây mối lo ngại càng lớn hơn khi các công ty cung cấp nước nhỏ nhập khẩu hóa chất fluoride từ Trung Quốc.
Mối quan tâm ngày nay
Ông Mueller cho biết, ông hiểu rằng Mosaic không còn là nhà cung cấp trực tiếp nữa vì công ty này đã bán phần lớn hoạt động kinh doanh acid fluorosilicic của mình cho công ty Univar Solutions.
Univar Solutions, một công ty có trụ sở tại Hoa Kỳ, tuyên bố trên trang web của mình rằng họ “là một trong những nhà cung cấp acid hydrofluorosilicic (HFS) lớn nhất, [một thuật ngữ khác được sử dụng thay cho acid fluorosilicic như đã đề cập ở trên], tại Hoa Kỳ với hơn 120 địa điểm trên khắp đất nước.”
Họ cung cấp cả sản phẩm làm từ quá trình chế biến phosphates cũng như thạch anh có độ tinh khiết cao.
Trang sản phẩm HFS của họ nói rằng mức thạch tín trong HFS tiêu chuẩn của họ nằm trong khoảng từ 10 đến 50 ppm hoặc cao hơn, không xác định được giới hạn tối đa. Mức thạch tín đối với HFS có độ tinh khiết cao là dưới 5 ppm.
Thời báo The Epoch Times đã liên hệ với công ty Univar Solutions với các câu hỏi liên quan đến loại sản phẩm nào được các nhà cung cấp nước Hoa Kỳ mua rộng rãi nhất nhưng công ty này đã không trả lời vào thời điểm bài báo này được viết.
Ông Mueller nhấn mạnh rằng, các công ty cung cấp nước nhỏ thường cho fluoride vào nguồn nước của họ bằng natri fluoride dạng bột, là loại được đóng trong bao tải, thường được nhập khẩu từ Trung Quốc.
Ông Mueller cho biết: “Trong những trường hợp này, có một mối lo ngại là các biện pháp kiểm soát chất lượng hầu như không được biết đến để đảm bảo an toàn cho người tiêu dùng.
Công Thành biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc từ The Epoch Times