Tình trạng Trung Quốc cưỡng bức thu hoạch nội tạng đòi hỏi phản ứng của Hoa Kỳ
Báo cáo gần đây về các thí nghiệm cấy ghép sáng tạo sử dụng tim lợn biến đổi gene, nhấn mạnh rằng các bác sĩ Mỹ đã cố gắng hết sức để duy trì các tiêu chuẩn đạo đức cao nhất khi họ làm việc để cứu hàng ngàn bệnh nhân tuyệt vọng đang chờ ghép nội tạng thích ứng. Ngành cấy ghép của Trung Quốc không bị các quy tắc đạo đức nghiêm ngặt ước thúc, đã tìm ra một giải pháp thủ đoạn hơn. Trung Quốc đã tạo ra một ngành công nghiệp cấy ghép tạng phát đạt, lớn thứ hai thế giới, dựa trên một nguồn cung cấp nội tạng bị cưỡng bức thu hoạch từ các tù nhân bị hành quyết — rất có thể là tù nhân lương tâm.
Mặc dù Trung Quốc đã tuyên bố cấm hoạt động ghê tởm này vào năm 2015, nhưng vẫn còn thiếu sự minh bạch và ngày càng có nhiều bằng chứng cho thấy tình trạng này vẫn tiếp tục. Tuy nhiên, mặc dù tôn trọng triệt để y đức ở quê nhà, ngành cấy ghép tạng của Mỹ vẫn công khai hỗ trợ các bác sĩ và ngành cấy ghép của Trung Quốc.
Vào năm 2006, lần đầu tiên xuất hiện các báo cáo gây sửng sốt về việc Trung Quốc cưỡng bức thu hoạch nội tạng từ các học viên Pháp Luân Công bị giam giữ. Theo những báo cáo này, sau khi Pháp Luân Công, một nhóm thiền định tâm linh của Trung Quốc, bị nhà lãnh đạo Trung Quốc Giang Trạch Dân nhắm đến để “tiêu diệt” vào năm 1999, hàng ngàn học viên đã bị tống vào các trại lao động và nhà tù rồi sau đó bị xét nghiệm nội tạng, tử vong không rõ nguyên nhân, và mất tích. Nhóm người này cho biết, nhiều người đã bị sát hại để lấy nội tạng của họ bán cho ngành cấy ghép của Trung Quốc, ngay khi ngành này phát triển mạnh mẽ và trở thành một ngành công nghiệp trị giá hàng tỷ USD. Nhiều bằng chứng đáng tin cậy từ những người từng bị giam giữ, từ những người thân, những bệnh nhân, và các bác sĩ phẫu thuật đã minh chứng cho điều này. Chính trong thời gian này, có rất nhiều bác sĩ phẫu thuật cấy ghép Trung Quốc đã xuất bản các bài viết, mô tả công khai các thủ tục phẫu thuật trên những tù nhân “còn sống và vẫn thở khi bác sĩ phẫu thuật cắt đi trái tim của họ,” như được ghi lại trong một bài nghiên cứu năm 2022 trên Tạp chí Ghép tạng uy tín của Mỹ, do ông Matthew Robertson và Tiến sĩ người Israel Jacob Lavee, là các thành viên thuộc Tổ chức Các nạn nhân của Chủ nghĩa Cộng sản viết.
Năm ngoái, 12 chuyên gia độc lập của Liên Hiệp Quốc cho biết họ “vô cùng lo lắng” trước “thông tin đáng tin cậy” rằng nạn thu hoạch nội tạng cưỡng bức vẫn đang tiếp diễn, và hơn nữa là nhắm vào các nhóm thiểu số tôn giáo khác nhau của Trung Quốc. Một số nguồn tin báo cáo những bằng chứng cho thấy sự tàn bạo này đã lan rộng đến mạng lưới trại giam khép kín quy mô lớn của Tân Cương, được xây dựng sau năm 2015, và đặc biệt là cả các chính phủ do Đảng Cộng Hòa và Đảng Dân Chủ lãnh đạo đều đã công nhận là nơi đang diễn ra cuộc diệt chủng đối với người Hồi giáo Duy Ngô Nhĩ ở Trung Quốc.
Ông Nury Turkel, chủ tịch Ủy ban Tự do Tôn giáo Quốc tế của Hoa Kỳ, đã ghi lại tài liệu về việc cưỡng bức lấy máu và sàng lọc nội tạng của những người Duy Ngô Nhĩ bị giam giữ, trong đó có cả ông Ovalbek Turdakun, một Cơ đốc nhân đã được một người trong nhóm chúng tôi phỏng vấn. Như đã lưu ý trong một nghị quyết của Nghị viện Châu Âu hồi tháng 05/2022, một bệnh viện ở Bắc Kinh đã quảng cáo một cách trơ tráo việc họ sử dụng “nội tạng hợp quy” của người Duy Ngô Nhĩ và các dân tộc thiểu số Hồi giáo”. Tại Hội nghị Thượng đỉnh Tự do Tôn giáo Quốc tế, được tổ chức ở thủ đô Hoa Thịnh Đốn hồi tháng Sáu, ông Ethan Gutmann, nhà nghiên cứu thực địa hàng đầu về nạn thu hoạch nội tạng cưỡng bức của Trung Quốc, đã ước tính có từ 25,000 đến 50,000 người Duy Ngô Nhĩ đã bị sát hại hàng năm để lấy nội tạng. Nghiên cứu của ông Gutmann liên quan đến một bệnh viện SARS trước đây ở Aksu, Tân Cương, nơi có một phi trường với một “làn đường nhanh” dành riêng phục vụ cho việc vận chuyển hỏa tốc nội tạng đến các bệnh viện trên khắp Trung Quốc.
Không có lời giải thích thỏa đáng nào cho việc làm thế nào — mặc dù chỉ có một triệu người đăng ký hiến tạng ở Trung Quốc so với 145 triệu người ở Hoa Kỳ trong năm 2019 — mà các bệnh nhân của Trung Quốc có thể lên lịch hẹn phẫu thuật cấy ghép trong vòng vài ngày hoặc vài tuần, như các bệnh nhân và các nhà điều tra đã báo cáo, thay vì phải chờ đợi hàng tháng hoặc hàng năm như ở Hoa Kỳ. Ngoài ra, các ông Robertson, Lavee, và nhà thống kê người Úc Raymond Hinde đã xác định rằng các đường cong tăng trưởng của danh sách hiến tạng tình nguyện của Trung Quốc đối với ba loại nội tạng đã tạo thành các phương trình bậc hai gần như hoàn hảo, rất đáng ngờ. Trong một bài báo trên tạp chí y đức bình duyệt hồi năm 2019, họ kết luận rằng cơ sở dữ liệu về những người hiến tạng của Trung Quốc đã bị “làm giả” do được “tạo ra và thao túng từ các cấp trung ương của bộ máy y tế Trung Quốc”. Ngoài ra, số ca cấy ghép hàng năm được báo cáo của Trung Quốc, 5,000–6,000, dường như bị giảm bớt đi. Dẫn chứng bằng tài liệu các bệnh viện, số giường và bác sĩ phẫu thuật cấy ghép của Trung Quốc, ông Gutmann và các chuyên gia nhân quyền Canada David Mattas và David Kilgour ước tính rằng có từ 60,000 đến 100,000 ca cấy ghép nội tạng đang diễn ra hàng năm ở Trung Quốc, với 8,000 ca mỗi năm chỉ tại một bệnh viện.
Mặc dù gây bàng hoàng, nhưng việc Trung Quốc thiếu y đức không hoàn toàn đáng ngạc nhiên khi xét rằng nước này phạm vào tội ác diệt chủng dân tộc-tôn giáo. Tuy nhiên, trước những câu hỏi nghiêm túc về nguồn cung ứng nội tạng được nêu ra trong các báo cáo này và sự thiếu minh bạch của Trung Quốc, việc các trường đại học và bệnh viện lớn của Mỹ ủng hộ ngành cấy ghép của Trung Quốc là vô lương tâm. Như được giới thiệu trên các trang web của mình, các trường Harvard, Stanford, Đại học Pittsburgh, và nhiều trường khác cung cấp cho Trung Quốc các học bổng, trao đổi học thuật, hội nghị, và các dự án nghiên cứu chung. Các tổ chức của Mỹ được ghi nhận là đã đào tạo 344 bác sĩ cấy ghép tạng của Trung Quốc.
Một số tổ chức trong cộng đồng y khoa Mỹ dường như hợp tác với hy vọng thuyết phục các đối tác Trung Quốc của mình bảo đảm việc hiến tạng thực sự là tự nguyện. Nhưng khi việc xác minh các tuyên bố cải cách bị chặn, thì chính các tổ chức này của Hoa Kỳ lại chấp nhận những gì mà Trung Quốc nói và thậm chí còn ca ngợi sự tiến bộ của Trung Quốc. Không chỉ có những tổ chức này chấp nhận những lời dối trá của Trung Quốc. Tạp chí y đức được trích dẫn ở trên nhận xét: “Tổ chức Y tế Thế giới, Hiệp hội Cấy ghép, Tuyên bố của Nhóm Giám sát viên Istanbul, và Học viện Khoa học Giáo hoàng đều đã đưa ra những lời tán đồng đối với những cải cách đó dựa trên những gì dường như là dữ liệu đã bị làm sai lệch.”
Ví dụ, bác sĩ Hoàng Khiết Phu (Huang Jiefu), người lãnh đạo cơ quan đăng ký người hiến tạng của Trung Quốc, đã đề xướng thành lập ban chuyên trách cấy ghép nội tạng của WHO hồi năm 2017. Ông Hoàng từ lâu đã phục vụ trong Ủy ban Trung ương Đảng Cộng sản Trung Quốc và, mặc dù không hề là người độc lập, ông Hoàng đã được bổ nhiệm vào chính ban chuyên trách này. Dưới sự chủ trì của Bác sĩ Francis Delmonico của Harvard, người đã đến thăm các bệnh viện của Trung Quốc với tư cách là khách mời của ông Hoàng và ca ngợi ông Hoàng là “nhà lãnh đạo can đảm” trong khi làm chứng trước quốc hội, ban chuyên trách này được giao nhiệm vụ nhận diện các cuộc khủng hoảng trong lĩnh vực cấy ghép. Tuy nhiên, các ông Gutmann, Robertson và Mattas đều nói rằng ban chuyên trách này đã chối bỏ ngay lập tức nghiên cứu đầy bi thảm của các ông.
Cho đến nay, không có nhiệm kỳ chính phủ nào của Hoa Kỳ xem xét nghiêm túc các cáo buộc về hoạt động mổ cướp nội tạng đang diễn ra của Trung Quốc. Năm 2018, Bộ Ngoại giao đã cố gắng kết thúc chủ đề này, tuyên bố thẳng thừng rằng chính quyền Trung Quốc “đã chính thức chấm dứt hoạt động vốn tồn tại từ lâu về thu hoạch nội tạng không tự nguyện của các tù nhân bị hành quyết để sử dụng trong cấy ghép vào tháng 01/2015”. Chính Bộ Ngoại giao cũng không thực hiện việc xác minh độc lập. Chính phủ Tổng thống Biden nên xem xét lại tất cả các bằng chứng về nạn thu hoạch nội tạng cưỡng bức và đưa ra quyết định của riêng mình. Quốc hội nên thông qua Đạo luật Chấm dứt Thu hoạch Nội tạng Cưỡng bức để bảo đảm tình trạng này sẽ chấm dứt.
Cựu bác sĩ phẫu thuật quân sự Trung Quốc, bác sĩ Enver Tohti, người đã điều trần trước Ủy ban Nhân quyền Tom Lantos, gần đây đã bình luận về sự thờ ơ của phương Tây đối với vấn đề này. Ông Tohti cho biết, tình trạng thu hoạch nội tạng cưỡng bức có vẻ như “quá kinh khủng không thể có thật.” Tuy nhiên, bằng chứng đã quá thuyết phục khiến không thể kiên trì với niềm tin ngây thơ đó. Cho đến khi có thể xác minh việc tuân thủ các tiêu chuẩn đạo đức quốc tế, thì ngành cấy ghép tạng của Mỹ nên ngừng mọi sự hợp tác với ngành cấy ghép của Trung Quốc.
Yến Nhi biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc từ The Epoch Times