Vụ kiện về việc cho fluoride vào nước ở Mỹ: Cáo buộc tham nhũng dưới những tuyên bố liên bang gây kinh ngạc
Cho Fluoride vào nước Mỹ (Phần 8)
Trong loạt bài này, chúng ta tiếp tục khám phá những phát hiện gây tranh cãi xung quanh việc cho fluoride vào nguồn cung cấp nước công cộng của Hoa Kỳ và trả lời câu hỏi liệu việc cho fluoride vào nước có gây rủi ro hay không, và chúng ta nên làm gì.
Bài trước: Một yếu tố gây nhầm lẫn trong cuộc tranh luận về fluoride là asenic làm ô nhiễm các nguồn fluoride công nghiệp được thêm vào hệ thống nước công cộng.
Phần 2: Khám phá sự khác biệt: Tại sao fluoride tự nhiên và fluoride tổng hợp không được tạo ra như nhau
Phần 3: Fluoride: Là phương pháp thần kỳ chữa sâu răng, là thuốc độc, hay là cả hai?
Phần 4: Fluoride ảnh hưởng lên sức khỏe như thế nào từ góc độ khoa học?
Phần 6: Fluoride tiềm ẩn trong thực phẩm, dược phẩm và môi trường
Phần 7: Thạch tín: Chất độc có trong fluoride được cho vào nước ở Mỹ
Một vụ kiện liên bang mang tính đột phá có thể cấm fluoride trong nước uống, lật đổ chương trình kéo dài hàng thập niên nhằm ngừa sâu răng bị thách thức bởi các bằng chứng về tác hại của nó.
Mạng lưới Hành động Fluoride (FAN) đã kiện Cơ quan Bảo vệ Môi trường (EPA) theo Đạo luật Kiểm soát Chất độc hại năm 2017 và vụ kiện dường như sắp kết thúc. Theo đạo luật này, công dân có thể thách thức Cơ quan Bảo vệ Môi trường tại tòa án khi cơ quan này từ chối đơn kiến nghị cấm hoặc điều chỉnh chất độc hại. Vụ kiện của Mạng lưới Hành động Fluoride là vụ kiện đầu tiên trong lịch sử 44 năm của đạo luật này thực sự được đưa ra xét xử.
Vụ kiện bao gồm lời khai rõ ràng từ các chuyên gia hàng đầu về chất độc môi trường và sự thừa nhận của cả các quan chức của Cơ quan Bảo vệ Môi trường và Trung tâm Kiểm soát và Phòng ngừa Dịch bệnh (CDC) rằng fluoride có thể liên quan đến những tác hại cụ thể. Vụ kiện cũng tiết lộ sự can thiệp của chính phủ vào những phát hiện khoa học quan trọng.
Bị coi là thuyết âm mưu
Vụ kiện đã thu hút sự chú ý đến nghiên cứu mới liên kết việc tiếp xúc với fluoride với các tác động gây hại đến sự phát triển thần kinh, những lo ngại mà đôi khi bị coi là thuyết âm mưu.
Giám đốc điều hành của Mạng lưới Hành động Fluoride, Paul Connett, cho biết: “Sự phản đối việc cho fluoride vào nước tính đến nay đã kéo dài ít nhất 70 năm, nhưng trong phần lớn thời gian đó đã bị bác bỏ một cách sai lầm vì cho rằng đây là một quan điểm cực đoan và phi khoa học.”
“Khoa học đang phát triển nhanh chóng về nhiễm độc thần kinh phát triển, đặc biệt là mất IQ do tiếp xúc với fluoride trong giai đoạn đầu đời, là một yếu tố thay đổi cuộc chơi.”
Phần lớn các nghiên cứu khoa học quan trọng nhất về fluoride đến từ các nghiên cứu do Viện Y tế Quốc gia (NIH) tài trợ hàng triệu đô la.
Ông Connett cho biết: “Một số nghiên cứu kết luận rằng ‘nguy cơ đối với trẻ em là quá lớn’ để có thể cho rằng việc cho fluoride vào nước là an toàn.”
Bối cảnh
Vụ kiện bắt đầu sau khi Cơ quan Bảo vệ Môi trường từ chối một đơn kiện được đệ trình vào tháng 11/2016 kêu gọi cơ quan này “bảo vệ công chúng và các nhóm dân cư dễ bị tổn thương khỏi nguy cơ gây độc thần kinh của fluoride bằng cách cấm bổ sung hóa chất fluoride vào nước.”
Bản kiến nghị đã tham khảo hơn 2,500 trang tài liệu khoa học trình bày chi tiết những rủi ro của việc cho fluoride vào nước đối với sức khỏe con người, bao gồm hơn 180 nghiên cứu đã công bố cho thấy rằng fluoride có liên quan đến việc giảm chỉ số IQ và liên quan đến tác hại của chất độc thần kinh.
Trong phản hồi ngày 27/02/2017, Cơ quan Bảo vệ Môi trường đã bác bỏ đơn kiến nghị, tuyên bố rằng đơn kiến nghị không “đặt ra cơ sở khoa học có thể bào chữa để kết luận bất kỳ ai bị tổn hại vì chất độc thần kinh do tiếp xúc với fluoride.”
Đáp lại sự từ chối, Mạng lưới Hành động Fluoride và tổ chức Theo dõi Thực phẩm và Nước đã đệ đơn kiện liên bang chống lại Cơ quan Bảo vệ Môi trường.
Đạo luật Kiểm soát Chất độc hại nhằm mục đích ngăn tác hại từ các mối nguy hóa học đối với môi trường trước khi chúng xảy ra và trao cho Cơ quan Bảo vệ Môi trường quyền điều chỉnh hoặc cấm “việc sử dụng cụ thể” các hóa chất gây ra “rủi ro vô lý” đối với sức khỏe con người, bao gồm cả các nhóm dân số dễ bị tổn thương.
Cơ quan Bảo vệ Môi trường đã thực hiện một số nỗ lực để bác bỏ vụ kiện, mỗi lần đều bị tòa án từ chối. Sau khi mỗi bên đưa ra nhận xét kết thúc trong phiên tòa kéo dài hai tuần vào năm 2020, tòa án đã đưa ra quyết định bất ngờ là hoãn phán quyết.
Giai đoạn 2
Thay vì đưa ra phán quyết, vào tháng 08/2020, tòa án đã tạm dừng mọi thủ tục tố tụng và hướng dẫn các nguyên đơn nộp đơn yêu cầu mới với Cơ quan Bảo vệ Môi trường, bao gồm các nghiên cứu khoa học mới.
Họ đã làm như vậy vào tháng 11/2020, nhưng Cơ quan Bảo vệ Môi trường đã phủ nhận điều đó với lý do không đủ bằng chứng khoa học.
Cơ quan Bảo vệ Môi trường tuyên bố: “Nếu không có chuyên khảo cuối cùng của [Chương trình Chất độc Quốc gia], việc xem xét lại việc từ chối kiến nghị vào thời điểm này sẽ không phải là cách sử dụng thận trọng các nguồn lực của Cơ quan Bảo vệ Môi trường.”
Chuyên khảo đó là báo cáo của Chương trình Chất độc Quốc gia về độc tính của fluoride vốn là một tài liệu mà chính phủ đã miễn cưỡng công bố.
Việc Cơ quan Bảo vệ Môi trường từ chối đơn yêu cầu có nghĩa là giai đoạn thứ hai của thử nghiệm sẽ diễn ra. Khi giải thích quyết định kéo dài phiên tòa của mình, thẩm phán lưu ý vấn đề khoa học đang diễn ra về chủ đề này.
“Đã có quá nhiều thay đổi kể từ khi đơn kiến nghị được đệ trình… hai loạt nghiên cứu quan trọng—nghiên cứu đoàn hệ tương ứng—mà mọi người đều đồng ý là phương pháp tốt nhất. Mọi người đều đồng ý rằng đây là những nghiên cứu nghiêm ngặt và mọi người đều đồng ý rằng những nghiên cứu này sẽ là một phần của bằng chứng khoa học tốt nhất hiện có,” thẩm phán Edward M. Chen của Tòa án Sơ thẩm Liên bang ở Quận phía Bắc California cho biết.
Thẩm phán Chen muốn có hai tài liệu trong giai đoạn tiếp theo của thử nghiệm.
- Đánh giá có hệ thống về độc tính thần kinh của fluoride từ Chương trình Chất độc Quốc gia. Báo cáo của chương trình vốn chưa được hoàn thiện đã gây tranh cãi trong vụ kiện đang diễn ra. Bản thảo báo cáo đã được công khai vào ngày 15/03/2022, như một phần của thỏa thuận trong vụ kiện, nhưng các email nội bộ của Trung tâm Kiểm soát và Phòng ngừa Dịch bệnh thu được thông qua Đạo luật Tự do Thông tin tiết lộ sự can thiệp của chính phủ đối với việc phát hành báo cáo.
- Một phân tích liều lượng chuẩn về độc tính thần kinh của fluoride. Phân tích có tiêu đề “Phân tích liều lượng chuẩn đối với nước tiểu thai sản-Fluoride và chỉ số IQ ở trẻ em” của Tiến sĩ Philippe Grandjean và cộng sự được xuất bản vào ngày 08/06/2021 trên Tập san Phân tích Rủi ro.
Tòa án cũng bày tỏ lo ngại rằng Cơ quan Bảo vệ Môi trường đã không áp dụng tiêu chuẩn nhân quả phù hợp theo các yêu cầu của Đạo luật Kiểm soát Chất độc hại khi đánh giá các mối nguy hại đối với sức khỏe của fluoride.
Theo Mạng lưới Hành động Fluoride, tòa án đã dành hai tuần để nghe lời khai và thẩm vấn các nhân chứng chuyên môn dựa trên nghiên cứu mới được công bố và bằng chứng đã được công bố kể từ ngày xét xử cuối cùng vào năm 2020.
Tiết lộ tại phiên tòa
Trong phiên tòa sơ thẩm, Grandjean, Tiến sĩ Howard Hu và Tiến sĩ Bruce Lanphear là những chuyên gia là nhân chứng nguyên đơn đáng chú ý.
Ông Grandjean đã công bố khoảng 500 bài báo khoa học và nghiên cứu về tác động phát triển thần kinh của việc tiếp xúc với thủy ngân trước khi sinh đã được Cơ quan Bảo vệ Môi trường sử dụng để đưa ra liều tham chiếu cho metyl thủy ngân.
Tiến sĩ Hu và Tiến sĩ Lanphear được biết đến với nghiên cứu quan trọng về tác động và độc tính thần kinh của việc tiếp xúc với chì, và cả hai đã làm việc với Cơ quan Bảo vệ Môi trường trong vai trò cố vấn chuyên môn. Các nghiên cứu trước đây của Tiến sĩ Lanphear đã được Cơ quan Bảo vệ Môi trường sử dụng để thiết lập các tiêu chuẩn và quy định về chì.
Cả hai đều làm chứng về kết quả của các nghiên cứu do Viện Y tế Quốc gia tài trợ trong nhiều năm gần đây về fluoride và sự phát triển thần kinh.
Trong lời khai của mình, Tiến sĩ Hu cho biết những phát hiện của ông có mức độ tương đương với tác động của việc tiếp xúc với chì, và trong tuyên bố kết thúc của mình, ông nói: “Theo quan điểm của tôi ở một mức độ khá chắc chắn hợp lý khoa học thì kết quả của các nghiên cứu nguyên tố hỗ trợ cho kết luận rằng fluoride là một chất độc thần kinh phát triển ở mức độ tiếp xúc nội tại thấy trong các cộng đồng sử dụng nước có fluoride.”
Tương tự như vậy, Tiến sĩ Lanphear kết thúc lời khai của mình bằng cách tuyên bố: “Bằng chứng tập thể từ các nghiên cứu đoàn hệ tương lai ủng hộ kết luận rằng việc tiếp xúc với fluoride trong quá trình phát triển não bộ sớm làm giảm khả năng trí tuệ ở trẻ nhỏ, kể cả ở mức độ tiếp xúc được cho là ‘tối ưu’ để ngăn ngừa sâu răng.”
Grandjean là một bác sĩ, nhà dịch tễ học môi trường và là giáo sư phụ tá tại Trường Y tế Công cộng Harvard đã làm chứng về sức nặng của phân tích bằng chứng mà ông thực hiện tất cả các nghiên cứu tốt nhất hiện có về fluoride và chất độc thần kinh.
Ông nói: “Với mức độ chắc chắn hợp lý về mặt khoa học, tôi coi mức độ phơi nhiễm fluoride tăng cao trong dân số Hoa Kỳ là một mối lo ngại nghiêm trọng về sức khỏe cộng đồng.”
Khoa học cho thuê?
Theo các tài liệu của tòa án, thay vì kêu gọi các chuyên gia về fluoride, Cơ quan Bảo vệ Môi trường đã thuê công ty tư vấn bên ngoài Exponent đưa nhân viên gồm các nhà khoa học chính Ellen Chang và Joyce Tsuji, làm nhân chứng chuyên gia.
Trang web của Exponent tuyên bố rằng một trong nhiều lĩnh vực chuyên môn của họ là về các chất độc hại và hỗ trợ khách hàng trên các khuôn khổ pháp lý, như Đạo luật Kiểm soát Chất độc hại. Exponent cũng lưu ý rằng họ đã làm chứng tại một số tòa án tiểu bang và liên bang.
Trước đây, bà Chang đã đưa ra các đánh giá có hệ thống đối với Chất độc Hóa học Da cam của Dow, một loại thuốc diệt cỏ được quân đội Hoa Kỳ sử dụng trong Chiến tranh Việt Nam để tiêu diệt mùa màng và thuốc trừ sâu glyphosate của Monsanto.
Cả hai đánh giá đều kết luận rằng không có bằng chứng nhất quán hoặc thuyết phục về “mối quan hệ nhân quả” giữa việc tiếp xúc với các sản phẩm và rủi ro sức khỏe, mặc dù không phải tất cả các nhà khoa học và nghiên cứu đều đồng ý với những kết luận này.
Bà Chang cũng là nhân chứng chuyên môn chính của 3M trong vụ kiện năm 2017 do bang Minnesota đệ trình chống lại công ty vì đã đổ chất thải có chứa PFC ra môi trường ở Minnesota.
Trong báo cáo chuyên môn, bà lập luận rằng “không có cơ quan quản lý hoặc y tế lớn nào kết luận rằng có tác động nhân quả giữa việc tiếp xúc với PFOA, PFOS hoặc các chất khác cũng như bất kỳ kết quả bất lợi nào đối với sức khỏe con người.”
Hiện tại, Cơ quan Nghiên cứu Ung thư Quốc tế, trực thuộc Tổ chức Y tế Thế giới, phân loại PFOA là “có thể gây ung thư cho con người.”
Theo các tài liệu thử nghiệm, bà Chang đã chỉ trích chất lượng của các nghiên cứu được Viện Y tế Quốc gia tài trợ đánh giá ngang hàng về mối liên hệ giữa fluoride với chỉ số IQ thấp. Bà kết luận rằng “sức mạnh của các hiệp hội quan sát được đã không cung cấp bằng chứng thuyết phục.”
Theo các tài liệu của tòa án, bà Chang và bà Tsuji khai rằng họ không phải là chuyên gia về fluoride trước khi họ tham gia vụ kiện và bà Chang đã yêu cầu Cơ quan Bảo vệ Môi trường thanh toán khoảng 150,000 dollar Mỹ cho công việc này.
Trong một tài liệu tòa án vào tháng 09/2022, luật sư bào chữa Brandon N. Adkins đã thông báo với tòa án rằng vào tháng 07/2022, bà Chang là chuyên gia dịch tễ học của bên bào chữa, không còn có mặt với tư cách là nhân chứng chuyên môn trong vụ án.
Lưu trữ liên bang
Mạng lưới Hành động Fluoride đã trình bày một số tuyên bố có tuyên thệ từ các nhà lãnh đạo của Trung tâm Kiểm soát và Phòng ngừa Dịch bệnh, Cơ quan Bảo vệ Môi trường, Cục Quản lý Thực phẩm và Dược phẩm và những người khác từ các bản ký gửi trước đó.
Thời báo The Epoch Times đã có được các video clip về một số lời khai và bản tóm tắt hồ sơ xét xử của những người khởi kiện nhưng chưa có được bản ghi đầy đủ của phiên tòa.
Dựa trên các tài liệu này, Joyce Donahue là nhà khoa học trưởng về fluoride tại Văn phòng Nước của Cơ quan Bảo vệ Môi trường đã tuyên thệ thừa nhận rằng các nghiên cứu gần đây nhất về độc tính thần kinh của fluoride, bao gồm các nghiên cứu do Viện Y tế Quốc gia tài trợ, được “tiến hành tốt” và đảm bảo đánh giá lại tất cả các nghiên cứu hiện có tiêu chuẩn an toàn về fluoride.
Trong lời khai của mình, Casey Hannon là giám đốc Bộ phận Sức khỏe Răng miệng tại Trung tâm Kiểm soát và Phòng ngừa Dịch bệnh cho biết cơ quan này, vốn liên quan đến nhóm làm việc liên chính phủ, đã đồng ý với Hội đồng Nghiên cứu Quốc gia (NRC) rằng rõ ràng fluoride có khả năng can thiệp vào chức năng của não và cơ thể bằng các phương tiện trực tiếp và gián tiếp.
Khi được hỏi liệu Trung tâm Kiểm soát và Phòng ngừa Dịch bệnh có chấp nhận rằng fluoride là chất gây rối loạn nội tiết hay không, ông Hannon trả lời rằng: “Vâng, chúng tôi chấp nhận báo cáo của Hội đồng Nghiên cứu Quốc gia [2006] như một bản tóm tắt về mối nguy hiểm này.”
Khi được hỏi, ông cho biết Trung tâm Kiểm soát và Phòng ngừa Dịch bệnh coi Hiệp hội Nha khoa Hoa Kỳ là đối tác bên ngoài mà Trung tâm Kiểm soát và Phòng ngừa Dịch bệnh hợp tác để thúc đẩy quá trình cho fluoride vào nước trong cộng đồng.
Bị cáo buộc gian lận và tham nhũng
Mạng lưới Hành động Fluoride đã sử dụng vụ kiện để thu hút sự chú ý đến những vấn đề có thể mang tính hệ thống trong Cơ quan Bảo vệ Môi trường.
Các tài liệu của tòa án bao gồm Khảo sát Quan điểm của Nhân viên Liên bang do Văn phòng Quản lý Nhân sự Hoa Kỳ thực hiện.
Trong cuộc khảo sát, 60.4% nhân viên tại Văn phòng Ngăn ngừa Ô nhiễm và Chất độc (OPPT) của Cơ quan Bảo vệ Môi trường, chịu trách nhiệm thực thi Đạo luật Kiểm soát Chất độc hại, đã đưa ra đánh giá “tiêu cực” về tính trung thực và liêm chính của các nhà lãnh đạo cấp cao.
Các tài liệu cũng lưu ý rằng bốn nhà khoa học của Cơ quan Bảo vệ Môi trường tại Văn phòng An toàn Hóa chất và Ngăn ngừa Ô nhiễm (bao gồm Văn phòng Ngăn ngừa Ô nhiễm và Chất độc) đã nộp đơn khiếu nại cáo buộc “gian lận và tham nhũng” liên quan đến việc đánh giá rủi ro hóa chất được thực hiện theo đạo luật, bao gồm việc loại bỏ các tác động sức khỏe tiềm ẩn mà không có kiến thức hoặc sự đồng ý của các giám định viên sức khỏe con người.
Cuộc khảo sát và các tài liệu không cụ thể về vấn đề fluoride.
Công Thành biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc từ The Epoch Times