Sống chung với bệnh chàm: Các lựa chọn điều trị và tác động đến sức khỏe tâm thần
Bệnh chàm là một tình trạng bệnh ngoài da thông thường, nhưng không dễ điều trị như người ta vẫn nghĩ. Căn bệnh này có thể ảnh hưởng nghiêm trọng đến cuộc sống hàng ngày và sức khỏe tinh thần của người bệnh. Tuy nhiên, có nhiều phương pháp điều trị có thể giúp mọi người kiểm soát tình trạng này.
Một nghiên cứu được công bố trên Thư viện Y khoa Quốc gia đã phát hiện ra rằng bệnh chàm ảnh hưởng đến 31.6 triệu người ở Hoa Kỳ, với 10.7% dân số được xác định là bị bệnh. Theo Hiệp hội Dị ứng và Miễn dịch Lâm sàng Australasian (ASCIA), căn bệnh này ảnh hưởng đến 20% trẻ em dưới hai tuổi và có thể gây ngứa, mẩn đỏ và trong một số trường hợp là nhiễm trùng.
Chàm là tình trạng da không giữ được độ ẩm, dễ bị khô. Khi đó, da sẽ dễ phơi nhiễm với các chất dị ứng và kích ứng, có thể kích thích da tiết ra các chất hóa học gây cảm giác ngứa ngáy. Tuy nhiên, việc gãi da chỉ khiến hóa chất tiết ra nhiều hơn, khiến da càng ngứa hơn.
Dưỡng ẩm là chìa khóa để điều trị bệnh chàm
Vậy người bị bệnh chàm có thể làm gì?
Trong một email gửi tới The Epoch Times, Tiến sĩ Li-Chuen Wong từ Đại học Da liễu Australasian và Phòng khám Da liễu Sydney nói rằng để điều trị bệnh chàm, điều quan trọng là phải dưỡng ẩm thường xuyên.
Tiến sĩ Wong nói rằng những người bị bệnh chàm nên dưỡng ẩm ít nhất hai lần một ngày, sử dụng chất làm mềm da không mùi như kem dưỡng ẩm chuyên dụng không chứa các chất phụ gia chống lão hóa và đặc hiệu để điều trị bệnh chàm.
“Sau đó, nên sử dụng tích cực các loại kem/thuốc mỡ steroid tại chỗ cho các mảng chàm đến khi vấn đề được giải quyết hoàn toàn. Độ mạnh của loại steroid tại chỗ phụ thuộc vào vị trí của vết chàm.”
“Với tình trạng nghiêm trọng hơn, hiện nay đã có những loại thuốc tuyệt vời mới được gọi là sinh học nhắm mục tiêu đến các khiếm khuyết cụ thể trong con đường phân tử gây ra bệnh chàm.”
“Những loại thuốc này có tác dụng phụ tối thiểu và là những yếu tố quyết định trong cách chúng tôi điều trị những người bệnh bị ảnh hưởng nghiêm trọng.”
Tuy nhiên, các phương pháp điều trị cho người trẻ tuổi (thường bị bệnh nhiều nhất) còn hạn chế. Mặc dù nghiên cứu gần đây đang phát triển một xét nghiệm an toàn phù hợp cho trẻ sơ sinh để chẩn đoán bệnh, dự đoán sự khởi phát và mức độ nghiêm trọng của tình trạng da trong hai năm đầu đời.
Trong một email gửi tới The Epoch Times, Chủ tịch Hiệp hội Eczema của Australasia, bà Cheryl Talent, nói rằng các lựa chọn điều trị để kiểm soát bệnh chàm ở trẻ sơ sinh còn khá hạn chế.
“Steroid tại chỗ, chất dưỡng ẩm, tắm dung dịch thuốc tẩy trắng và quấn băng ướt là những phương pháp điều trị chính. Đối với trẻ lớn hơn và người lớn, chúng tôi có các phương pháp điều trị toàn thân khác để quản lý bệnh thành công.”
“Nhiều bậc cha mẹ đến gặp bác sĩ chuyên khoa để làm xét nghiệm dị ứng. Điều này có thể hữu ích trong việc kiểm soát các vấn đề về da nhưng không may là không phải lúc nào cũng giải quyết triệt để được vấn đề.”
“Ngoài ra, việc tìm một bác sĩ chuyên khoa có thể là một thách thức vì đơn giản là không có đủ bác sĩ da liễu hoặc bác sĩ miễn dịch học.”
Bà Talent cho biết, một trong những điều mà Hiệp hội Eczema khuyến cáo các bậc cha mẹ là bôi steroid tại chỗ hàng ngày. Bà nói rằng việc sử dụng đúng cách steroid tại chỗ giúp kiểm soát bệnh với tỷ lệ cao. Tuy nhiên, thông tin chính xác về cách sử dụng steroid hiếm khi được cung cấp.
“Các bậc cha mẹ của trẻ sơ sinh thường quá sợ hãi khi sử dụng steroid tại chỗ, và điều này thực sự có thể ảnh hưởng đến chất lượng cuộc sống của trẻ và làm tăng thêm căng thẳng cho các bậc cha mẹ đang chăm sóc trẻ.”
Tác dụng phụ của bệnh chàm
“Những người bị bệnh chàm có nhiều khả năng bị lây nhiễm bệnh từ người khác, vì vậy cần phải cẩn thận khi họ ở gần một người không khỏe,” bà Talent nói.
“Đối với trẻ em và người lớn bị bệnh chàm, ngay cả khi đang điều trị toàn thân để kiểm soát bệnh, họ cũng phải mất rất nhiều thời gian đến gặp bác sĩ chuyên khoa, tiếp nhận điều trị và tất cả đều không giúp hỗ trợ nhiều.”
“Một số phương pháp điều trị được trợ giá, nhưng tất cả các sản phẩm chuyên dụng không kê toa và những sản phẩm cần thiết khác như băng quấn ướt đều rất đắt.”
Bà Talent cho biết bệnh chàm cũng ảnh hưởng đến cha mẹ của người bệnh. Họ có thể đau khổ về tinh thần và tình cảm vì sự bất lực rất rõ ràng khi cố gắng kiểm soát bệnh chàm của con mình. Cần có các chuyên gia y tế cung cấp thông tin tốt hơn cho các bậc cha mẹ và điều trị tình trạng bệnh nghiêm trọng hơn, thay vì nói rằng “chỉ là chứng phát ban – hãy bôi một ít kem.”
“Thật không may, các bậc cha mẹ chăm sóc trẻ sơ sinh/trẻ nhỏ luôn có cảm giác tội lỗi rằng đó là điều họ đã gây ra. Mọi người cố gắng giúp đỡ bằng cách đưa ra lời khuyên, nhưng việc này thậm chí có thể thực sự gây áp lực nhiều hơn cho những người đang phải chịu đựng hay chăm sóc trẻ.”
“Khi bạn là cha mẹ mới có con, bạn muốn ăn mừng và khoe các con với cả thế giới – ngoại trừ những trẻ bị chàm.”
“Cha mẹ thường quá xấu hổ khi đưa con của mình ra ngoài vì những lời khuyên không mong muốn mà họ có thể nhận được.”
Bà Talent nói rằng bà sẽ thường nói với các bậc cha mẹ: “Nếu con bạn không phải nhập viện do nhiễm trùng, bạn đang làm rất tốt việc kiểm soát bệnh chàm của trẻ. Tiếp theo, hãy xem liệu chúng ta có thể điều chỉnh một vài điều để đạt được kết quả tốt hơn hay không.”
Bà nói rằng không ai nói với các bậc cha mẹ điều này bao giờ. Nhưng khi họ nghe được những lời như vậy, bà có thể cảm thấy mức độ căng thẳng của họ biến mất ngay lập tức.
Bệnh chàm nặng gây ra nhiều khó khăn trong cuộc sống
Bà Talent cho biết, bệnh chàm nặng có thể khiến cuộc sống gặp rất nhiều khó khăn.
Bà nói: “Bản thân bị bệnh chàm có thể gây căng thẳng, và điều đó có thể tạo ra một vòng xoáy luẩn quẩn.”
“Bệnh chàm khiến bạn khó chịu, căng thẳng. Khi gãi, bệnh chàm sẽ trở nên nặng hơn và khiến bạn cảm thấy căng thẳng hơn nữa! Chăm sóc người bị bệnh chàm cũng không phải là một chuyến dã ngoại.”
“Thông thường, nỗi đau khổ về tinh thần khi bị bệnh chàm có thể dẫn đến mặc cảm và đôi khi thậm chí là tự tử.”
Bà Talent cho biết, ngoại hình và cảm giác khác với mọi người và không thể thoải mái giao tiếp xã hội, thậm chí với gia đình, có thể dẫn đến trầm cảm.
Tú Liên biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc tại The Epoch Times