Phẩm chất khác biệt của một người đàn ông tốt
Khám phá nghệ thuật dành cho giới trẻ và những tâm hồn trẻ trung
Di sản để lại của một người cha vĩ đại và tinh thần của một người đàn ông thánh thiện là vĩnh cửu.
Cha tôi đã từng kể cho tôi nghe về sự ra đi của ông nội.
“Cha luôn biết rằng ông sẽ mãi ở đó che chắn cho cha,” cha tôi giãi bày “Ngay cả khi ông già yếu đến mức phải nương tựa vào cha, cha vẫn sẽ có cảm giác rằng nếu có điều gì tồi tệ xảy ra trên thế giới này, ông vẫn có thể lao ra cứu cha. Và khi ông qua đời, dường như sức nặng của cả thế giới đổ dồn lên vai cha. Cha cảm thấy mình thật đơn độc.”
Cha tôi là một quý ông giàu năng lực. Ông chạy điền kinh và chơi bóng đá cho Học viện Hải quân. Ông tiếp tục trở thành phi công chiến đấu sau khi tốt nghiệp. Và rồi, khi phục vụ trong chiến tranh Việt Nam xong, ông đã trở thành bác sĩ phẫu thuật. Ông là mẫu người làm việc không mệt mỏi mà vẫn duy trì lòng dũng cảm và chính trực không gì lay chuyển được. Nhưng dù là một người đàn ông tự cường, trong tim cha tôi vẫn luôn cần ông nội.
Gần đây, sự yếu mềm của một người đàn ông dường như bất khả chiến bại một lần nữa bộc lộ. Cho dù là do COVID-19 gây ra hay do chích vaccin, cha tôi đã phát triển một vấn đề nghiêm trọng về tim. Điều đó đã không cản được ông chuyển đến một trang trại rộng lớn ở bang Alabama, chui vào những không gian chật hẹp để gia cố những thanh dầm sàn cũ, tu sửa lại động cơ máy kéo hoặc giúp đỡ những người phụ nữ nghèo khó trong nhà thờ khi hệ thống ống nước của họ hỏng hóc, nhưng nó đã khiến ông yếu đi. Ông thở khó nhọc, cơ thể cần được nghỉ ngơi và chẩn đoán bệnh tình xấu đi.
Cha tôi, người luôn là một biểu tượng của sức mạnh, đã bị ảnh hưởng khi phát hiện ra sự yếu đuối của ông. Tuy nhiên, tổn thương là một phần của cuộc sống. Tất cả chúng ta đều được sinh ra trong sự mong cầu, cầu được yêu thương và bảo bọc ngay từ khi còn trong bụng mẹ. Chúng ta trở nên mạnh mẽ hơn khi dần trưởng thành. Tuy nhiên, hầu như tất cả chúng ta đang sống là để thấu hiểu thế giới này, bằng cách này hay cách khác, sự yếu mềm vốn là thân phận của con người. Hi vọng những người có năng lực hãy có một tấm lòng trắc ẩn đối với những ai có sức sống suy yếu, vì tất cả rồi cũng phải đối mặt với sự yếu đuối vào một ngày nào đó.
Cuối cùng, khi tôi biết cha bị bệnh nặng, tôi đã suy sụp và khóc nức nở. Tình yêu của một người cha thật khó mà xem nhẹ được. Biết cha luôn ở bên cạnh bạn sẽ mang lại cho bạn sức mạnh tuyệt vời. Ông là một người đàn ông có phẩm chất tốt và có tác động đến thế giới thiệt thòi này, đặc biệt với tư cách là một người cha, đang phải chịu đựng sự suy yếu. Chồng của tôi đã an ủi tôi và tôi chỉ biết khóc.
Tôi nói: “Em không thể tưởng tượng được cuộc sống mà không có cha mình, điều gì sẽ xảy ra khi người đàn ông vĩ đại nhất ra đi?
Chồng tôi trả lời một cách tỉnh táo, “Chúng ta sẽ xỏ vào đôi giày của ông và tiếp bước theo ông.”
Làm thế nào tôi có thể xỏ vừa chiếc giày của cha tôi chứ? Tôi không phải là cha. Tôi là một người mẹ. Tôi hiểu thế nào là một người đàn ông tốt thông qua cha mình và thậm chí tôi còn nhìn thấy bản chất khác biệt của một cậu bé nhỏ thông qua con cái mình. Chúng tôi mặc trang phục với kích cỡ và kiểu dáng khác nhau. Đàn ông và phụ nữ là khác biệt. Bản thân quá trình thụ thai đã nhấn mạnh chân lý này. Đàn ông và phụ nữ không giống nhau, nhưng họ lại được sinh ra để bổ sung cho nhau một cách kỳ diệu.
Là một người vợ và người mẹ, tôi học được rất nhiều điều. Một điều tôi nhận thấy ở các cậu con trai là chúng luôn sẵn sàng chiến đấu bất cứ lúc nào. Đừng hiểu sai ý tôi. Các con trai của tôi cũng ngoan như những đứa trẻ khác, nhưng không ai trong chúng tạo nên cảm giác yên bình như con gái tôi. Từ một đứa bé 5 tuổi, đứa 7 tuổi cho đến cậu con 14 tuổi có tâm hồn sâu sắc, đẹp đẽ vẫn luôn khiến tôi ngạc nhiên, và dù chúng đáng yêu, nhạy cảm và dễ thương, chúng vẫn sẽ chiến đấu nếu bị khiêu khích. Khi con trai bị thúc ép, phản ứng đầu tiên của chúng là giật đầu gối để đẩy lùi lại. Tôi khuyên nhủ các con trai của tôi nên chuyển khuynh hướng đó và vận dụng chúng có mục đích, để xử lý tốt những tình huống. Có lẽ đàn ông thường dễ gây chiến hơn, và nếu vậy, mong những người tốt dựa vào sức mạnh nam nhi của mình để có thể chống lại những tội ác.
Mặc dù, thực tế là đàn ông và phụ nữ khác biệt về mặt di truyền, chúng ta đều không nên nản chí. Tất cả chúng ta đều được kêu gọi để chống lại cái ác. Tôi không thể xỏ vừa giày của cha tôi, nhưng tôi có thể lần theo dấu chân ông trên một con đường thẳng và hẹp. Những thành tựu trên thế gian của ông sẽ khác với của tôi, nhưng điều đáng ngưỡng mộ là tấm lòng nhân từ của ông đã khiến tôi ấn tượng nhất.
Ở Nicaragua, tôi đã hỗ trợ cha trong việc điều trị vết thương không lành ở chân của một người bà và bàn chân của những đứa trẻ khác. Tôi đã cùng ông đến nhà của một nông dân nghèo người Mỹ khi bệnh nhân không thể di chuyển đến phòng khám. Cha tôi thường làm việc mà không cần lương và giải thích rằng ông đã nhận được nhiều hơn những gì ông đã cho, đó là tấm lòng lương thiện và ơn đức của bệnh nhân.
Cha tôi đã truyền cho tôi sự khiêm tốn và trân quý cuộc sống của con người, và có lẽ di sản quan trọng nhất mà tôi sẽ thừa hưởng từ ông là tình yêu của lòng chính trực. Tôi sẽ tái đầu tư những gì cha tôi đã tặng cho tôi. Tôi sẽ cố gắng trao đi chính tôi và bước trên con đường của sự chính trực. Đó là những gì ông đã chỉ dạy cho tôi. Với ân huệ to lớn, chúng tôi có thể bổ sung cho những nỗ lực của nhau.
Càng lớn tuổi, tôi càng biết ơn một người đàn ông có nguyên tắc đạo đức. Khi nhìn vào con gái và những cậu con trai của mình trưởng thành, tôi thầm biết ơn khi có một người chồng vững chắc. Những người chồng nhân đức và người cha tận tuỵ là người bạn tốt nhất của những người mẹ, người vợ và những gia đình lành mạnh.
Đặc biệt nhân ngày lễ Thân Phụ – ngày của Cha, Chúng ta hãy ghi nhớ phẩm chất của một người đàn ông tốt. Những người đàn ông tốt đối mặt với khó khăn của thế giới bằng bản lĩnh, vun vén gia đình vững chắc và xây dựng cộng đồng lành mạnh. Những người cha tốt có thể nâng đỡ những người phụ nữ có năng lực và bảo vệ con cái của họ.
Họa sĩ Jules Breton
Danh hoạ Jules Breton là một người đàn ông nổi trội thuộc thế hệ khác. Ông đã dùng tài năng nghệ thuật của mình để đại diện cho những người đàn ông, phụ nữ, gia đình và cộng đồng. Breton sinh năm 1827, sau khi mẹ ông qua đời và được cha nuôi dưỡng từ năm bốn tuổi. Cha ông là một chủ đất, từng là phụ tá thẩm phán và thị trưởng. Trong khi quản lý đất đai của công tước, ông còn đồng thời nuôi dạy và giáo dục con trai của mình.
Mặc dù Breton qua đời ở Paris vào năm 1906, nhưng ông chưa bao giờ thực sự là một người hào nhoáng . Lý tưởng đồng quê cùng với chất giọng vùng miền khiến ông trở nên tách biệt với những người Paris dễ tính. Năm 1848, sau khi đi du lịch vòng quanh châu Âu, Breton trở về quê nhà của mình ở Courrières, Pháp, vì cha ông mang trọng bệnh. Cha ông đã luôn nuôi dưỡng đủ đầy cho gia đình, nhưng sau khi cha mất, họ đã lâm vào cảnh nợ nần. Breton đã bị ảnh hưởng nặng nề bởi sự ra đi của cha mình. Gia đình cần sự hỗ trợ sau khi cha ông qua đời, và họ đã tìm thấy điều đó trong lòng hảo tâm của một cộng đồng tử tế xung quanh. Vào lúc đó, Breton đã viết “Chính vì thế, đó là điều đã nảy nở trong trái tim nghệ sĩ của tôi – một niềm đam mê còn lớn hơn cả thiên nhiên, những việc làm thầm lặng mang tên chủ nghĩa anh hùng và vẻ đẹp cuộc sống của tầng lớp nông dân.”
Hoạ sĩ Breton đã vun bồi một tình cảm sâu sắc đối với nông trại, những người dân thường và phẩm giá của những người lao động chân chính. Ông thích sự cuộc sống giản đơn. Trong những họa phẩm của ông, hình ảnh lao động của những người đàn ông và phụ nữ, làm việc cạnh nhau từ lúc bình mình cho đến hoàng hôn, mang đến một biểu tượng nổi bật cho hành trình cuộc đời. Tác phẩm của Breton đã tạo nên tiếng vang trong suốt cuộc đời của ông, sau đó lụi tàn khi ông qua đời, cho đến khi được giới phê bình tán tụng vào thế kỷ 20.
Họa sĩ Breton, cũng là một tiểu thuyết gia đã xuất bản, đã từng viết khá tiên tri, “Công chúng thường tự cho phép mình bị đánh lừa bởi vẻ bề ngoài và không dễ dàng phân biệt được đồng tiền giả với đồng tiền thật. Đám đông, đã lạc lối ngay từ cái nhìn đầu tiên … chúng ta chứng kiến họ trong cơn ngây ngất trước những kiệt tác mà từ tận đáy lòng, họ vẫn coi là xấu xí. Nghệ thuật chân chính sẽ chỉ luôn bày tỏ bản thân nó tới một số lượng công chúng hạn hẹp.”
Được gọi là phụng sự
Thế giới sẽ luôn có những cuộc giao tranh để con người có thể nhìn thấu tỏ. Điều đó sẽ lưu giữ những gì còn thuần khiết nhất có được ở tuổi trẻ và thông qua những người dân bình thường, những người trở thành những tấm gương phi thường. Tất cả chúng ta đều được kêu gọi để yêu thương, phụng sự, tận tuỵ và chiến đấu cho những gì đẹp đẽ, thiện lương và chân chính, cho dù chúng ta là con trai hay con gái, đàn ông hay phụ nữ, là người cha hay người mẹ. Mỗi chúng ta chỉ có một cuộc đời.
Chứng kiến căn bệnh hiểm nghèo ở cha, người đã bảo vệ tôi từ khi lọt lòng, thật khó khăn và đau lòng. Mặc dù mọi người trên thế giới này đều sẽ chết, nhưng tôi vẫn không thể chấp nhận được điều đó đến với cha mình.
Trong khi thể trạng ngày một suy yếu thì nội tâm của cha lại mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Ông đương đầu với sự sống và cái chết bằng đức tin và bản lĩnh đạo đức. Di sản để lại của một người cha vĩ đại và tinh thần của một người đàn ông thánh thiện là vĩnh cửu. Cầu mong chúng ta sống để lưu tồn những phẩm hạnh đó.
Thanh Ân biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc từ The Epoch Times