Có phải Thái tử Ả Rập Xê Út, trong số tất cả mọi người, đang giải cứu nước Mỹ khỏi chính mình?
Chờ chút đã nào. Tôi đang bị choáng đây.
Tôi từng nghĩ nhà lãnh đạo giả định của Ả Rập Xê Út, ông Mohammed bin Salman (hay còn gọi là MBS), là một bạo chúa tàn nhẫn, người đã đặt khoảng một nửa gia đình mình vào diện điều tra vì tội phản quốc và đã ra lệnh — hoặc ít nhất là đã khuyến khích — vụ sát hại ký giả chuyên mục bình luận Jamal Khashoggi đáng kính của tờ Washington Post.
Được rồi, ông Khashoggi không được mọi người tôn trọng đến vậy. Ông ta đã làm những việc khác, kể cả giao hảo với ông Osama bin Laden, kiên quyết biện hộ cho Hamas, Hezbollah, và chủ nghĩa khủng bố Palestine, và nói chung vận động cho việc xóa bỏ nhà nước Israel, nhưng dù sao thì, sát nhân vẫn là sát nhân.
Mặt khác, MBS đang hiện đại hóa đất nước của mình, với tốc độ nhanh chóng, không chỉ về mặt công nghiệp, mà còn bằng cách cho phép phụ nữ lái xe, xây dựng các khu nghỉ dưỡng bãi biển kiểu phương Tây, và thậm chí tổ chức các cuộc vui chơi kéo dài bốn ngày ở Riyadh. Thứ cuối cùng có thể không hẳn là sự tiến bộ, nhưng chắc chắn là sự hiện đại hóa.
MBS rõ ràng là một nhà lãnh đạo có được điều ông ta muốn và những gì ông ta muốn [và] ngay lúc này, từ tất cả các dấu hiệu, là sự kết thúc của chính phủ ông Biden và tất cả những gì liên quan đến chính phủ này.
Và có lý do nào để ông ta không như vậy chứ?
Ông ta không sống trên Hỏa Tinh và ông ấy thấy được những gì tất cả chúng ta đều thấy.
Ngay từ ngày đầu tiên, Tổng thống Joe Biden và bất kỳ ai đang cố vấn và/hoặc quản lý ông ấy đã tiến hành một cuộc chiến không ngừng chống lại nhiên liệu hóa thạch.
MBS cũng đã chứng kiến sự suy giảm kinh tế thế giới kéo theo sau được kết hợp với một đại dịch — chắc chắn đã trở nên trầm trọng hơn bởi các chính sách của cùng một chính phủ ấy — vốn đã dẫn đến giảm nhu cầu dầu.
Cùng với đó, ông ta chắc chắn đã nhận thấy sự tôn sùng gần như là tín ngưỡng của ông Biden đối với xe hơi điện và nhiều người Mỹ và Âu Châu đạo đức giả đã tin vào điều đó.
Ở thế giới nào mà tất cả những điều đó lại có thể là tin tốt đối với Ả Rập Xê Út, quốc gia mà gần như là được gắn với Hoa Kỳ để được là nhà sản xuất dầu số một hành tinh với sản lượng 10,835,000 thùng/ngày (bpd) vào năm 2021?
Tôi hình dung, MBS, và hầu hết các thành viên còn lại của OPEC+, mà trong đó hầu như ông ta là ông trùm, chắc chắn không ấn tượng với điều đó.
Những gì họ đã và đang chứng kiến là một cuộc tự thiêu của phương Tây.
Các thành viên OPEC+ như Venezuela, Nga, và Iran, theo một cách nào đó hẳn đang nói rằng “hãy tiếp tục chính sách xe điện”, nhưng rồi thì họ cũng sẽ mất khách hàng, và đó không phải là một chính sách dài hạn tuyệt vời.
Vì vậy, vào sáng hôm 05/10, họ tuyên bố cắt giảm hai triệu thùng một ngày, gửi đi một thông điệp.
Thông điệp này đã được nghe thấy.
Cổ phiếu lao dốc và giá xăng tăng vọt ngay cả trước khi có thông báo.
Tiếp theo là những gì được báo cáo là một sự tạm ngưng vì OPEC đã đóng băng giá mỗi thùng dầu ở một số khu vực — chúng ta sẽ xem là trong bao lâu — gây ra những gì được chứng minh là một cú hích rất tạm thời trên thị trường chứng khoán đang giảm giá.
Một ngày sau, giá xăng bán lẻ lại tăng vọt.
Rõ ràng, có những lý do khác cho quyết định của OPEC+, nhưng, xét về thời điểm đưa ra quyết định này, rõ ràng là người Ả Rập Xê Út muốn ông Biden và đội của ông ta ra đi.
Ông Biden, tất nhiên, đã cầu xin Ả Rập Xê Út hồi tháng Bảy để mở van dầu, nhưng vô ích. Ông ấy đã làm điều này trong khi liên tục làm cản trở nguồn tài nguyên dầu mỏ của chúng ta cho thứ mà tôi cho rằng ông ấy nghĩ là khoa học môi trường.
Sau đó, nghịch lý thay, khi tỷ lệ ủng hộ trong thăm dò của ông ấy giảm xuống, thì ông đã làm cạn kiệt kho Dự trữ Dầu mỏ Chiến lược của Hoa Kỳ chỉ để hạ giá xăng cho cuộc bầu cử, trong một thời đại mà đất nước chúng ta có những đối thủ hùng mạnh và rất tích cực ở Trung Quốc và Nga.
Người Ả Rập Xê Út rõ ràng xem tất cả những điều này như là, lại thêm một lý do khác để bỏ qua nhà lãnh đạo vô trách nhiệm của chúng ta từ ngoại quốc.
Vì vậy, họ đã hành động.
Liệu sự can thiệp vào cuộc bầu cử của một quốc gia khác có công bằng?
Không, nhưng mọi người đều làm điều đó.
Chúng ta có thể lập một danh sách, từ lời phàn nàn vĩnh viễn (và có thể là chính đáng) của người Iran về việc CIA và những người khác ngăn cản ông Mohammed Mosadegh thay thế ông Shah và gần đây hơn là những nỗ lực kiên quyết (nhưng thất bại) của các đồng minh của Tổng thống Barack Obama nhằm ngăn chặn Thủ tướng Israel Benjamin Netanyahu tái đắc cử.
Có rất nhiều sự can thiệp khác, nhiều lần trong số đó là điều chúng ta không hay biết. Không nghi ngờ gì nữa, việc can thiệp bầu cử đang diễn ra trong nhiều quý, mạnh mẽ hơn bao giờ hết thông qua sự xâm nhập của truyền thông xã hội.
Liệu can thiệp bầu cử sẽ có hiệu quả trong trường hợp của Ả Rập Xê Út? Chúng ta sẽ biết, một lần nữa, ở một mức độ nào đó, vào tháng 11, đây chính xác là thời điểm mà sự cắt giảm sản lượng của OPEC bắt đầu có tác động.
Cuối cùng, có phải đó là lý do duy nhất cho việc cắt giảm sản lượng dầu? Dĩ nhiên là không. Lòng tham, như mọi khi, là một yếu tố trong đó — cũng như tham vọng hạt nhân có tính chất đế quốc của kẻ thù truyền kiếp của Ả Rập Xê Út, Iran, một quốc gia mà chính phủ ông Biden dường như không ngừng yêu mến hơn so với liên minh người Sunni và Israel ưa thích của ông Trump.
Trong mắt của Ả Rập Xê Út, bất cứ điều gì làm tổn hại đến chính phủ ông Biden đều làm tổn thương Iran.
Tất cả những lý do này kết hợp với nhau đã truyền cảm hứng cho Ả Rập Xê Út và MBS làm những gì họ đã làm.
Chúc may mắn cho họ — và cho chúng ta.
Vân Du biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc từ The Epoch Times