Phim ‘Trường Xuân’: Một trong những tuyệt phẩm của thời đại chúng ta
Đôi khi, một bộ phim là hay đến mức vượt qua cả sự kiểm duyệt.
Đó là lý do tại sao đây là một bất ngờ khi bộ phim chống độc tài, chống cộng sản thượng hạng “Trường Xuân” (“Eternal Spring”) trở thành đề cử giải Oscar của Canada cho năm nay ở cả ba hạng mục chưa từng có tiền lệ trước đây — phim quốc tế hay nhất, phim hoạt hình hay nhất, và phim tài liệu hay nhất.
Bộ phim này thật sự tuyệt vời đến như vậy đấy. Khi vừa xem xong, tôi có thể nói đây là bộ phim chính trị hấp dẫn nhất kể từ phim “Cuộc Sống Của Những Người Khác” (“Das Leben der Anderen”) kể về nhân tình thế thái dưới thời Bộ An ninh Quốc gia Đông Đức (Stasi), đã giành được nhiều giải thưởng trên toàn thế giới hồi năm 2007. Tuy nhiên, bộ phim đó chỉ là hư cấu cho dù dựa trên trải nghiệm cá nhân của người biên kịch.
“Trường Xuân” kết hợp với hoạt hình 3D, phỏng vấn trực tiếp, và các đoạn phim tư liệu để kể lại câu chuyện trong vụ chèn sóng truyền hình ở Trường Xuân, Trung Quốc, vào năm 2002, do một nhóm nhỏ các học viên Pháp Luân Công thực hiện với mong muốn công chúng biết được sự thật rằng đức tin tâm linh này trái ngược với những gì chính quyền cộng sản đang nhồi nhét cho họ qua tuyên truyền.
Do ông Jason Loftus làm đạo diễn và được họa sĩ Đại Hùng (Daxiong) với tài năng phi thường dựng hoạt hình, người tự khắc họa chính mình trong câu chuyện này, bộ phim sẽ khiến quý vị không thể rời mắt, mặc dù quý vị biết rằng — với bối cảnh ở Trung Quốc dưới sự cai trị tàn bạo của Giang Trạch Dân, lãnh đạo đương thời của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) — các anh hùng của chúng ta (đa phần) sẽ không thể sống sót.
Đúng vậy, nội dung bạo lực đã xuất hiện trong phim (thật may chủ yếu chỉ là hoạt hình), như quý vị sẽ lường trước, dựa trên những gì chúng ta biết về cách hành xử với các nhóm tôn giáo thiểu số và những người bất đồng chính kiến ở Trung Quốc ngày nay. Tuy nhiên, cảm xúc tổng thể của bộ phim lại lạc quan một cách lạ kỳ, rất phù hợp với nhan đề “Trường Xuân” (Mùa Xuân Vĩnh Cửu).
Bộ phim này gợi nhớ về một thời đại mà Trung Quốc rất khác — phần hoạt hình của họa sĩ Đại Hùng trong phim, cũng như phần mô tả của ông về những người đã thực sự tham gia, là rất xuất sắc — theo cách khiến quý vị muốn tin rằng những ngày đó sẽ diễn ra một lần nữa.
Sự trân trọng đối với các truyền thống Trung Hoa cổ xưa hơn và sâu sắc hơn rất nhiều về mặt tâm linh có thể được tìm thấy trong cuốn sách “Chuyển Pháp Luân” của ông Lý Hồng Chí, nhà sáng lập Pháp Luân Công, mà tôi cũng đã đọc gần đây.
Tôi tìm thấy những điểm tương đồng của phương Tây với các niềm tin — chân, thiện, và nhẫn — trong các khía cạnh truyền giáo của Cơ Đốc Giáo và phong trào Chabad đang phát triển nhanh chóng trong Do Thái Giáo.
Cả ba tín ngưỡng này đều ủng hộ những gì tạo thành một cuộc cách mạng ôn hòa thông qua việc đề cao tâm tính của bản thân bằng cách sống một cuộc đời đức hạnh mà những người khác có thể mong muốn noi theo.
Có lẽ không có lời khuyên nào tốt hơn trong thời kỳ biến động này.
Để xem “Trường Xuân”, quý vị hãy vào trang web EternalSpringFilm.com. Các buổi công chiếu sắp diễn ra ở Toronto; Los Angeles, San Rafael, và Palm Springs, California; Middletown và Rochester, New York; và Tel Aviv, Israel. Tôi hy vọng rằng họ sẽ sớm bổ sung thêm nhiều suất chiếu nữa.
Ngoài ra, nếu quý vị cũng có cảm nhận giống tôi về bộ phim này, xin vui lòng chia sẻ với nhiều người hơn nữa. Tôi đã liên lạc với một số người bạn tâm giao trong Học viện Điện ảnh, những người cũng bầu chọn bộ phim cho các đề cử hạng mục Oscar này như tôi. Đó là một trận chiến khó nhọc để chống lại sự áp đảo của khối đa số “thức tỉnh” tràn ngập trong đó, tuy nhiên như người ta nói trong truyền thống Thiền, “Quý vị không thể đạt được điều đó thông qua cố gắng, nhưng quý vị sẽ không đạt được điều đó nếu quý vị không cố gắng.”
Doanh Doanh biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc từ The Epoch Times