Cách đây 23 năm, Trung Quốc đã tìm cách xóa sổ 100 triệu người dân vô tội — đây là lý do tại sao
Trong hai thập niên qua, vô số sinh mạng của những người có chính tín đã bị tước đoạt ở Trung Quốc cộng sản. Và cứ mỗi một ngày trôi qua, lại có hàng chục ngàn người trong số họ vẫn đang bị bức hại ở đó. Những người này phải đối mặt với sự ngược đãi và tra tấn liên tục vì đã thể hiện sự dũng cảm chính trực khi đối mặt với áp bức.
Ở đây, chúng ta tưởng nhớ 10 người trong số những người dũng cảm chính trực ấy, họ đến từ mọi giai tầng xã hội, đã bị tước đi sinh mạng chỉ vì đức tin của mình.
Mặc dù nền văn minh 5,000 năm của Trung Hoa được hình thành dựa trên đức tin và truyền thống, nhưng chính những mỹ đức này là điều mà Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) muốn xóa sạch tận gốc rễ. Kể từ năm 1992, hơn 100 triệu học viên tu luyện tuân thủ luật pháp — với sự kiên định tín niệm vào các giá trị phổ quát là chân, thiện, và nhẫn — đã lặng lẽ đi ngược lại với làn sóng tàn phá của chủ nghĩa vô thần, chỉ đơn thuần bằng sự tồn tại không thể phủ nhận của họ trong xã hội độc tài toàn trị này.
Lo sợ trước sự phổ biến ngày càng nhanh của Pháp Luân Công, cựu lãnh đạo ĐCSTQ Giang Trạch Dân đã quyết định bắt đầu một chiến dịch bức hại chưa từng có vào ngày 20/07/1999, để xóa bỏ môn tu luyện ôn hòa này.
Bắt nguồn từ văn hóa truyền thống Trung Hoa, Pháp Luân Công, còn gọi là Pháp Luân Đại Pháp, là một môn tu luyện bản thân bao gồm các bài tập tĩnh tại và các bài giảng đạo đức. Môn tu luyện này đã được phổ truyền ở Trung Quốc cách đây 30 năm, vào năm 1992, và trở nên rất phổ biến vào cuối thập niên này, vì những lợi ích về sức khỏe và đạo đức mà pháp môn này đem đến cho người học. Theo ước tính chính thức vào thời điểm đó, riêng ở Trung Quốc Pháp Luân Công đã thu hút 70 đến 100 triệu người theo học. Ngày nay, Pháp Luân Công đang phát triển nhanh chóng bên ngoài Trung Quốc và phổ biến tại hơn 80 quốc gia. Các học viên của môn tu luyện này đang cố gắng trở thành những người chính trực và có đạo đức, đồng thời tuân theo những nguyên lý truyền thống lâu đời về “thiện hữu thiện báo” và “Thiên quốc chỉ thu nhận thiện lương.”
Tuy nhiên, nhà cầm quyền cộng sản cho rằng sự hiện diện của Pháp Luân Công là một sự đe dọa đối với quyền cai trị toàn trị của Đảng — đặc biệt là vì môn tu luyện này đang mang lại một sự gia tăng hữu hình về tinh thần cũng như đang phục hưng văn hóa truyền thống, vốn chính là những gì mà Đảng đã và đang không ngừng hủy hoại kể từ khi lên nắm quyền.
Trong suốt 23 năm bức hại không ngừng này, vô số học viên Pháp Luân Công ở Trung Quốc đã bị bắt, bỏ tù, cưỡng bức lao động, tra tấn, và thậm chí là bị thu hoạch nội tạng cưỡng bức. Số người bị đuổi học hoặc bị đuổi việc là không thể tính đếm. Những người có đức tin này chiếm đa số trong “lực lượng lao động” cưỡng bức của ĐCSTQ — làm việc 20 giờ đồng hồ mỗi ngày, thường không được trả thù lao, gia công các loại mặt hàng xuất cảng như đũa, đồ chơi, đèn Giáng Sinh, v.v. Minghui.org, một trang web có trụ sở tại Hoa Kỳ chuyên đưa tin về môn tu luyện cũng như cuộc bức hại nhắm vào pháp môn này, xác nhận rằng hơn 4,600 học viên Pháp Luân Công đã bị cuộc bức hại này cướp đi sinh mạng, nhưng số người tử vong trên thực tế có thể cao hơn rất nhiều.
Nhiều hãng thông tấn trên toàn thế giới, Liên Hiệp Quốc, Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ, và Tổ chức Ân xá Quốc tế, đã đưa tin về mức độ nghiêm trọng của cuộc bức hại này.
1. Một học viên qua đời, 11 năm sau thi thể mới được hỏa táng
Ông Tần Nguyệt Minh (Qin Yueming), đến từ thành phố Y Xuân, tỉnh Hắc Long Giang, bị kết án 10 năm vào năm 2002 vì không chịu từ bỏ đức tin của mình. Vào ngày 25/02/2011, ban quản lý nhà tù Giai Mộc Tư đã bức thực ông, và cuối cùng đưa ống dẫn thức ăn vào phổi của ông. Ông được chuyển đến một căn phòng biệt lập, nơi ông qua đời vào ngày hôm sau. Khi gia đình nhìn thấy thi thể ông, họ phát hiện ra máu ở miệng và mũi, và nét mặt của ông thể hiện như thể ông đang đau đớn tột độ. Vợ và con gái của ông đã bị bức hại vì những nỗ lực kéo dài nhiều năm của họ để tìm kiếm công lý cho cái chết của ông. Cuối cùng, những người quản lý nhà tù này đã có thể gây áp lực buộc người cha đã hơn 80 tuổi của ông phải ký vào một lá đơn đồng ý hỏa táng thi thể của ông, vốn được cất giữ trong nhà tù hơn một thập niên sau khi ông qua đời.
2. Một đại tá về hưu bị bức hại
Ông Công Phi Khải (Gong Piqi), một đại tá đã về hưu 66 tuổi và là cựu phó tham mưu trưởng của Lữ đoàn Pháo binh Trừ bị tỉnh Sơn Đông, đến từ thành phố Thanh Đảo, tỉnh Sơn Đông, được tin là đã qua đời tại Nhà tù Tế Nam hồi tháng 04/2021; ông đã bị kết án 7 năm rưỡi vì từ chối dừng tu luyện Pháp Luân Công. Ban quản lý trại giam thông báo với gia đình rằng ông đã qua đời vì đột quỵ. Tuy nhiên, khi người nhà nhìn thấy thi thể ông thì thấy có máu trong tai ông, còn đầu ông thì bị thương và sưng tấy.
3. Cụ bà qua đời sau 2 tiếng bị bắt
Bà Thôi Kim Thực (Cui Jinshi), 88 tuổi, ở thành phố Cáp Nhĩ Tân, tỉnh Hắc Long Giang, đã bị bắt vì học các bài giảng của Pháp Luân Công cùng với các học viên khác hôm 13/04 năm nay. Bà đã qua đời chỉ hai tiếng sau khi bị bắt. Khi con trai bà nhìn thấy thi thể của bà lần đầu tiên, ông nhận thấy cổ họng của bà đã bị cắt. Công an không cho phép những thành viên còn lại trong gia đình nhìn thấy thi thể bà nhưng đã chủ động gọi đến một nhà tang lễ địa phương. Vì công an đã giữ lại giấy chứng tử của bà, nên gia đình rất khó có thể tiến hành khám nghiệm tử thi một cách độc lập. Tại thời điểm viết bài báo này, thi thể của bà vẫn được lưu giữ tại nhà tang lễ đó.
4. Chủ tịch bệnh viện và người vợ là bác sĩ chuyên khoa ung thư của ông
Ông Lý Diên Xuân (Li Yanchun), một chủ tịch bệnh viện đã về hưu 68 tuổi ở thành phố Tần Hoàng Đảo, tỉnh Hà Bắc, đã bị bỏ tù từ tháng 08/2021 trong 7 năm rưỡi, bất chấp căn bệnh huyết áp “cao một cách nguy hiểm.” Vợ ông, một bác sĩ chuyên khoa ung thư từng đạt giải thưởng, đã bị bỏ tù vì đức tin của mình hồi năm 2019. Hai vợ chồng đều bị kết án vì phân phát các tài liệu thông tin phơi bày cuộc bức hại Pháp Luân Công của ĐCSTQ.
5. Một kỹ sư đã về hưu
Bà Vương Liễu Trân (Wang Liuzhen), một kỹ sư luyện kim đã về hưu tại Nhà máy Tràng An số 2 ở Trùng Khánh, 80 tuổi, đã qua đời vào ngày 01/01 sau một thập niên bị bức hại. Bà phải đối mặt với sự giám sát suốt cả ngày lẫn đêm sau khi chính quyền xây dựng một bốt canh gác ngay bên ngoài nhà bà; các nhân viên an ninh thường lạm dụng và đánh đập bà. Thậm chí, có lúc bà còn bị cưỡng bức chích các loại thuốc, khiến gan của bà bị tổn thương và đôi mắt trở nên mù lòa. Những lần bị sách nhiễu và đánh đập liên tục đã khiến bà chỉ còn da bọc xương trước khi qua đời.
6. Người đàn ông tử vong sau 12 năm bị tra tấn
Ông Cát Chí Quân (Ge Zhijun), 42 tuổi, ở thành phố Trác Châu, tỉnh Hà Bắc, đã tử vong sau khi chịu đựng sự tra tấn dã man trong tổng cộng 12 năm ròng, để lại một cô con gái 9 tuổi, một người vợ, và người cha bị liệt đang đau buồn. Ông đã phải chịu sự ngược đãi tàn khốc dẫn đến suy sụp tinh thần. Ông từng bị nhốt trong một căn phòng giam nhỏ xíu dài 3 ft (90 cm), rộng 1 ft (30 cm) trong 15 ngày trong tình trạng bị còng tay và cùm chân. Những tù nhân muốn được giảm án đã “giúp đỡ” các cai ngục tra tấn ông; họ thường ném ông xuống đất rồi đứng trên hai chân của ông, ấn vào ngực ông mạnh đến mức ông không thể thở được, và dùng thuốc lá để đốt cháy thân thể ông.
Đối mặt với sự tra tấn kéo dài, trí nhớ của ông đã bị suy giảm, và ông gặp một loạt các vấn đề về sức khỏe, trong đó có huyết áp tăng và nhiều vấn đề về tim gan. Lần cuối cùng ông ra tù là vào năm 2019. Khi trở về nhà, ông thường chỉ im lặng và tự nhốt mình trong phòng, sau đó ông qua đời vào ngày 29/11/2020.
7. Một người quản lý thuộc Cục Lâm nghiệp
Vài ngày sau khi một tòa phúc thẩm giữ nguyên bản án ba năm hồi đầu tháng Sáu năm nay, bà Mã Thục Phương (Ma Shufang), 69 tuổi, từng là trưởng bộ phận hành chính phòng hộ tịch thuộc Sở Cảnh sát Cục Lâm nghiệp thị trấn Thông Bắc, đã qua đời vì xuất huyết não. Bà đã bị bắt giữ hồi tháng 08/2020, nhưng sau đó được tại ngoại dưới diện bảo lãnh vì huyết áp cao; hồi tháng 08/2021 bà đã bị truy tố và vào tháng 12/2021 bà đã bị tuyên án ba năm tại một phiên xét xử trực tuyến. Sau khi đơn kháng cáo của bà bị bác bỏ, bà đã bị xuất huyết não hôm 04/06 và qua đời sáu ngày sau đó.
8. Một giáo sư rơi vào trạng thái hôn mê và qua đời
Bà Hình Văn Trân (Xing Wenzhen), 79 tuổi, một giáo sư tại Đại học Bách khoa Tây Bắc ở thành phố Tây An, tỉnh Thiểm Tây, đã bị ngược đãi hơn 20 năm trước khi qua đời hồi tháng 10/2021. Bà đã bị ép về hưu sớm và bị giam giữ tại một trung tâm tẩy não trong 102 ngày. Kể từ Thế vận hội Bắc Kinh 2008, các camera giám sát được lắp đặt bên ngoài ngôi nhà của bà để theo dõi bà. Tháng 09/2021, cảnh sát lại bắt đầu sách nhiễu bà một lần nữa và người phụ nữ cao tuổi này đã không thể chịu đựng thêm nữa với cơ thể bị suy yếu; bà đã rơi vào trạng thái hôn mê, và qua đời hồi tháng Mười năm ngoái.
9. Một giáo viên trung học đã về hưu
Bà Lý Cảnh Hà (Li Jingxia), 85 tuổi, một giáo viên cấp hai đã về hưu ở thành phố Tề Tề Cáp Nhĩ, tỉnh Hắc Long Giang, đã bị cảnh sát theo dõi các cuộc điện thoại. Sau đó, bà bị giam giữ hồi tháng 07/2020, và ba tháng sau bà đã qua đời. Trước lần bị bắt cuối cùng này, bà đã phải đối mặt với sự ngược đãi tàn bạo trong nhiều năm: Công an dùng bật lửa để đốt hai tai của bà, lấy thắt lưng đánh bà đến toét da, giật tóc, đe dọa cưỡng gian, và lấy một túi ni lông trùm đầu bà rồi lấy một cây gậy dày đánh bà. Năm 2020, một lần nữa công an bắt đầu sách nhiễu bà. Đối mặt với áp lực tinh thần liên tục, sức khỏe của bà ngày càng giảm sút, và bà đã qua đời vào tháng Mười năm đó.
10. Bị tuyên bố là đã tử vong trong khi vẫn còn sống
Ông Lưu Thanh Phi (Liu Qingfei), 74 tuổi, ở thành phố Thẩm Dương, tỉnh Liêu Ninh, đã bị bắt hôm 28/08/2021, sau khi công an ập vào nhà ông, tuyên bố rằng họ đến để chích vaccine COVID-19 cho ông. Ông đã bị giam giữ trong tám tháng và bị ngược đãi, sau đó ông bị tuyên bố là đã qua đời hôm 24/04 năm nay. Khi người nhà nhìn thấy thi thể của ông, họ cảm giác rằng ông không giống như một người đã tử vong; công an nói với họ rằng ông đã qua đời sau khi mắc một “căn bệnh đột ngột, cấp tính.” Gia đình nghi ngờ rằng ông Lưu có thể đã bị tuyên bố tử vong trong khi ông vẫn còn sống. Thi thể của ông Lưu hiện đang ở tại một nhà tang lễ, gia đình ông đang tìm kiếm công lý.