Rút cạn nguồn cung dầu khẩn cấp của Hoa Kỳ để các thành viên Đảng Dân Chủ được đắc cử
Trong bộ phim “Tùy Tùng Của Tổng Thống” (“All the President’s Men”), nguồn tin ẩn danh mang tên “Deep Throat” của hai phóng viên tờ Washington Post, ông Bob Woodward và ông Carl Bernstein, nói rằng “hãy theo dấu dòng tiền.” Một số bằng chứng cho thấy thực ra không có “Deep Throat” nào cả, hoặc thực ra có tới nửa tá “Deep Throat”, nhưng điều mà nguồn tin ẩn danh này được cho là thực sự muốn nói trong cuốn sách của hai ông Woodward và Bernstein là: “Chìa khóa nằm ở dòng tiền bí mật của chiến dịch này, và tất cả đều phải được truy vết.”
Bất chấp thực tế là việc tấn công các công ty dầu mỏ giàu có là một chủ đề được Đảng Dân Chủ ủng hộ, nhưng Tổng thống Joe Biden, nhằm để phục vụ mọi chủ ý và mục đích, đã chuyển đổi dầu thành tiền tranh cử cho các ứng cử viên Hạ viện và Thượng viện của đảng ông khi các chiến dịch tranh cử giữa kỳ của họ đi đến giai đoạn cao trào — và không cần bất kỳ báo cáo điều tra nào để truy ra việc này. Tổng thống đã lạm dụng quyền hành pháp của mình đối với kho Dự trữ Dầu mỏ Chiến lược (SPR), vốn lẽ ra chỉ được sử dụng trong các trường hợp khẩn cấp, và việc Đảng Dân Chủ có nguy cơ mất các ghế Quốc hội không hội đủ điều kiện để trở thành một trong những trường hợp khẩn cấp đó.
Trang GasBuddy.com cho biết xăng dưới mức 3 USD một gallon hiện có thể được tìm thấy ở các khu vực gần các thành phố Houston, Atlanta, và nội trong tiểu bang Mississippi. Hồi đầu tháng này, Ủy ban Chiến dịch Tranh cử Quốc hội của Đảng Dân Chủ đã khoe khoang rằng “giá xăng giảm hơn 1.20 USD một gallon chỉ trong khoảng 70 ngày. Kết quả này là do tổng thống đã tăng nguồn cung, giám sát việc tăng giá cao quá mức, và xuất kho Dự trữ Dầu mỏ Chiến lược.” Trên thực tế, Quốc hội do Đảng Dân Chủ kiểm soát đã không ban hành luật-thù-hận-dầu-mỏ như họ từng đe dọa, vốn hạn chế việc được xem là tăng giá cao quá mức của các đại công ty dầu mỏ (Big Oil) — mà không có bằng chứng về việc này; cũng không thông qua mức thuế thu nhập bất thường mà Đảng Dân Chủ đề nghị đối với các công ty dầu mỏ. Và ông Biden đã làm ngược lại với việc tăng nguồn cung cấp, hủy bỏ đường ống Keystone XL và áp đặt các hạn chế đối với sản xuất năng lượng ở Alaska cũng như trên các vùng đất và vùng biển của liên bang, trái với các chỉ dẫn của Quốc hội.
Ngay cả khi đã giảm, thì giá trung bình tại trạm xăng vẫn ở mức cao hơn 1.30 USD so với mức 2.38 USD mà đất nước từng được hưởng vào tuần lễ nhậm chức của ông Biden hồi năm ngoái; từ thời điểm đó cho đến tuần lễ trước khi ông Vladimir Putin xâm lược Ukraine, giá xăng trung bình đã tăng gần 50%. Còn nữa, Bộ trưởng Ngân khố Janet Yellen vừa cảnh báo giá xăng cao hơn sẽ quay trở lại sau cuộc bầu cử giữa kỳ diễn ra vào tháng 11 tới, với lý do Liên minh Âu Châu sắp giảm mua dầu từ Nga khi nước này tiếp tục cuộc chiến chống lại Ukraine.
Vì vậy, việc giảm giá xăng trong vài tháng qua là một hành động chính trị trơ trẽn nhằm hạ thấp những lợi thế nhất định của Đảng Cộng Hòa tại Quốc hội vào Ngày Bầu Cử. Ông Biden đã làm cạn kiệt hơn 160 triệu thùng dầu để SPR xuống mức thấp nhất trong 37 năm, với mức dự trữ giảm xuống còn khoảng 453 triệu thùng. SPR đã vượt quá 700 triệu thùng trong năm 2008, duy trì ở mức đó cho đến sau tháng 09/2011.
SPR không phải là một món đồ chơi của tổng thống để đem ra sử dụng nhằm trợ giúp đảng của ông. Nguồn dự trữ này được thành lập sau lệnh cấm vận dầu mỏ năm 1973-1974 và với khối lượng đầy đủ chỉ chiếm 30 ngày tiêu thụ dầu cho toàn quốc, để sử dụng trong thời chiến hoặc trong các trường hợp khẩn cấp quốc gia khác mà có thể làm gián đoạn các tuyến cung cấp xăng dầu toàn cầu. Nguyên từ đầu là do Tổng thống Dwight Eisenhower đề nghị thành lập một nguồn cung cấp dự trữ như vậy, sau cuộc khủng hoảng kênh đào Suez năm 1956.
Càng nhấn mạnh thêm về tính chất vô trách nhiệm và thiếu trung thực của việc tổng thống sử dụng sai SPR là thực tế rằng hàng triệu thùng dầu dự trữ mà ông đã cho xuất kho, trị giá hàng trăm triệu USD, rốt cuộc lại về tay công ty quốc doanh Unipec của Trung Quốc, công ty vốn có liên hệ với người con trai Hunter Biden của ông.
Như “các nguồn tin từ IEA từ chối nêu danh tính vì tính nhạy cảm của chủ đề này” tiết lộ với Reuters, Cơ quan Năng lượng Quốc tế có trụ sở tại Paris, gồm 31 quốc gia thành viên, đã biết từ hồi tháng Năm rằng việc Hoa Kỳ đơn phương xuất kho dự trữ khẩn cấp đang được tiến hành vì các mục đích chính trị chứ không phải để bù đắp cho bất kỳ sự gián đoạn nguồn cung toàn cầu nào.
Vậy thì khi nào nguồn cung cấp dầu khẩn cấp của Hoa Kỳ sẽ được bổ sung? Bộ Năng lượng cho biết, “chúng tôi dự đoán rằng việc bổ sung sẽ không xảy ra cho đến lâu sau này, có thể là sau năm tài khóa 2023.” Bộ này đã phản ứng với tin tức của Bloomberg cho rằng việc bắt đầu nạp lại SPR có thể được kích hoạt nếu giá dầu xuống dưới 80 USD/thùng; giá dầu thô hiện không vượt quá xa mức đó và đang ở mức dưới 85 USD/thùng. Vì vậy, nếu tin tức này là đúng, thì việc bổ sung nguồn dầu dự trữ có thể sớm bắt đầu. Nhưng một khía cạnh đáng lo ngại của câu chuyện là lý do cho hành động này của chính phủ Tổng thống Biden: người ta tin rằng họ đang cố gắng ngăn chặn giá dầu giảm trên toàn cầu. Quý vị hãy tưởng tượng xem, nếu các cử tri tin vào điều này thì sao.
Dầu mỏ vẫn có vai trò như vậy trong hơn một thế kỷ qua: là huyết mạch của nền kinh tế hiện đại trên toàn thế giới. Đảng Dân Chủ đã lạm dụng dầu mỏ theo mọi cách, cho dù đó là việc hạn chế sử dụng dầu mỏ vì chủ nghĩa xanh cực đoan hay là việc thao túng giá dầu với mong muốn phi dân chủ là duy trì quyền lực ở Hoa Thịnh Đốn.
Vân Du biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc từ The Epoch Times