Những biện pháp tra tấn tàn bạo của Trung Cộng đối với những người có đức tin
Cảnh báo: Bài viết có những hình ảnh nhạy cảm
Trong báo cáo hàng năm năm 2021, Ủy ban Tự do Tôn giáo Quốc tế của Hoa Kỳ (USCIRF) đã xếp loại Trung Quốc là một trong những quốc gia chủ yếu trên thế giới vi phạm nghiêm trọng tự do tôn giáo và nhân quyền.
Ủy viên Gary L. Bauer nói trong báo cáo rằng Trung Cộng đã tước đoạt quyền được “tìm kiếm đức tin và thờ phượng Thần linh” của công dân.
Những nạn nhân sống sót khỏi cuộc đàn áp tàn khốc do Trung Cộng phát động, những người trốn thoát và tị nạn sang các quốc gia khác đã rất dũng cảm bước ra vạch trần thủ đoạn và những đòn tra tấn bất lương của chính quyền này phía sau những bức tường của những nhà tù, trại lao động cưỡng bức và các trung tâm “cải tạo”.
Quan chức Trung Cộng và cai ngục đã nghĩ ra rất nhiều biện pháp tra tấn để đàn áp dã man những tín đồ tôn giáo dù là Cơ Đốc nhân, người Duy Ngô Nhĩ, học viên Pháp Luân Công hay các Phật tử để khiến họ từ bỏ đức tin và ca ngợi đảng cộng sản là tối cao, phải tôn thờ nó trên cả thần thánh.
Minghui.org, một tổ chức tình nguyện tại Hoa Kỳ đã báo cáo về cuộc đàn áp Pháp Luân Công ở Trung Quốc, và ghi lại hơn 100 phương pháp tra tấn thường xuyên dùng để bức hại những người tu tập môn thiền định này. Nhiều phương pháp cũng được sử dụng để tra tấn những tín đồ tôn giáo khác. Pháp Luân Công, còn gọi là Pháp Luân Đại Pháp, là một môn tu luyện cả tâm lẫn thân, bao gồm những bài công pháp và các bài giảng đạo đức xoay quanh những giá trị cốt lõi là “Chân Thiện Nhẫn”. Các học viên Pháp Luân Công bị Trung Cộng bức hại kể từ tháng 7/1999, 10,000 học viên đã bị bắt, giam giữ và tra tấn.
Theo báo cáo của Minghui.org, trưởng Phân khu số 3 tại Trại lao động nữ Cát Lâm, ở tỉnh Cát Lâm, đã công khai đe dọa một học viên Pháp Luân Công rằng: “Chúng tao có 108 loại phương pháp tra tấn! Mày nghĩ mày có thể sống sót rời khỏi đây sao?”
Dưới đây là một vài chiêu thức tra tấn vô nhân đạo mà Trung Cộng thường xuyên sử dụng trong tù, các trại lao động và trung tâm “cải tạo”.
Treo gạch quanh cổ
Treo những đồ vật nặng quanh cổ là một trong những biện pháp tra tấn phổ biến nhằm phá huỷ ý chí của những học viên Pháp Luân Công kiên định.
Một cựu tù nhân đã được giảm 8 năm tù vì giúp tra tấn các tù nhân lương tâm, bao gồm các học viên Pháp Luân Công và các thành viên của Giáo hội Đức Chúa Trời Toàn năng (CAG), người này đã kể lại cho Bitter Winter cách các tù nhân tra tấn các tín đồ.
“Phương tiện để chuyển hoá các tín đồ rất đa dạng – từ đánh đập thường xuyên đến tra tấn, hay dìm họ trong nước lạnh âm độ C hoặc treo xô nước 10 kg quanh cổ họ,” cựu tù nhân này nói. “Cai tù sẽ vờ như không nhìn thấy những hành động bạo lực này.”
Đánh bằng roi
“Dùng roi đánh là một việc khá mất sức!” tù nhân Gao Minglong ở nhà tù Tứ Bình ở tỉnh Cát Lâm cho biết, sau khi anh lột sạch quần áo của viên Pháp Luân Công Liang Zhenxing rồi dùng roi đánh vào lưng anh này.
“Nhiều năm rồi tao không được đánh ai. Hôm nay tao cảm thấy rất hứng thú! Đứa nào không nghe lời tao thì đến đây, tao sẽ dạy cho chúng mày một bài học!”, Gao nói thêm – một nhân chứng nhìn thấy cảnh tra tấn này thuật lại, Minghui.org đưa tin. Liang qua đời vào tháng 5/2010 do phải chịu đựng đòn roi và các hình thức tra tấn khác.
Qin Jing, một thành viên của CAG, đã bị kẹp ngón tay bằng thanh tre dài trong đồn cảnh sát, Bitter Winter đưa tin. “Mỗi trận đòn roi đều khiến tôi đau như cắt, ngón tay và ngón chân dính đầy máu khi chúng quất vào người tôi liên tục, bàn tay và bàn chân của tôi sưng tấy và đau đớn không thể chịu đựng nổi,” anh nói.
Sốc điện
Sốc điện là một trong những phương pháp tra tấn mà Trung Cộng thường sử dụng với tín đồ của tất cả các tôn giáo. Theo báo cáo của Bitter Winter, một người đàn ông lớn tuổi theo đạo Cơ Đốc ở tỉnh Giang Tô, Trung Quốc đã bị bắt vào tháng 7/2020 và bị tra tấn tàn bạo trong cuộc thẩm vấn.
“Một cảnh sát dùng dùi cui điện chọc vào người tôi và nổ điện liên tục,” người đàn ông 70 tuổi này nói. “Anh ta còn chọc vào vùng kín của tôi 2 lần, khiến tôi đau đớn không thể chịu nổi.”
Tursunay Ziawudun, một phụ nữ Uyghur đã trốn sang Hoa Kỳ, nói với BBC rằng cô đã bị chích điện bằng dùi cui điện và bị cưỡng hiếp tập thể ba lần. “Một người phụ nữ đưa tôi vào phòng… Họ có một cây dùi cui điện, tôi không biết nó là gì, và nó được đưa vào bên trong đường sinh dục của tôi, tra tấn tôi bằng cách giật điện,” cô nói.
Lạm dụng tình dục
Trung Cộng đã liên tục sử dụng cưỡng bức tập thể và lạm dụng tình dục như một công cụ diệt chủng để loại bỏ đức tin và bức hại những người không chịu phục tùng hệ tư tưởng cộng sản. Một thành viên nữ của CAG, Gao Jie, nói với Bitter Winter rằng một số nữ cai ngục đã ép cô quan hệ tình dục với một nam cai tù sau khi họ lột trần và tắm cho cô.
“May mắn thay, tôi đang có kinh vào thời điểm đó, vì vậy tôi đã thoát khỏi điều này trong gang tấc,” cô nói.
Trong một báo cáo, Minghui.org đã ghi lại 18 nữ học viên Pháp Luân Công bị giam giữ tại Trại lao động cưỡng bức Mã Tam Gia khét tiếng ở Thẩm Dương, tỉnh Liêu Ninh, họ bị tống vào xà lim nam và các lính canh khuyến khích các tù nhân hãy hãm hiếp các học viên này. Trong một trường hợp khác, một bé gái 9 tuổi, là con của một học viên Pháp Luân Công đã qua đời, bị ba người đàn ông cưỡng hiếp tại một bệnh viện tâm thần ở Bắc Kinh.
Bức thực
Thông thường, các học viên Pháp Luân Công bị giam giữ sẽ tuyệt thực trong thời gian dài để phản đối việc chính quyền bắt giữ họ trái pháp luật. Và những người này sẽ bị bức thực dã man bằng cách bóp miệng, điều này không chỉ khiến răng và nướu nạn nhân bị tổn thương mà đôi khi còn dẫn đến những vấn đề nghiêm trọng khác. Cảnh sát, bác sĩ và quản tù hợp sức để ép họ ăn “bữa ăn” tẩm thuốc độc hại thần kinh, trộn với ớt cay, nước muối và thậm chí cả phân.
Ví dụ, Chu Lin, một học viên Pháp Luân Công, đã tuyệt thực sau khi bị bắt vào tháng 4/2004. Cảnh sát tham gia bức thực cô đã đưa nhầm ống truyền vào khí quản của cô, khiến cô hôn mê do nghẹt thở. Mặc dù vậy, cảnh sát cho biết, “Chúng tôi không chịu trách nhiệm về cái chết của cô ấy.”
Hít phải khói độc
Một phương pháp tra tấn vô nhân đạo khác là đốt hương vòng chống muỗi gần mặt hoặc nhét thuốc lá vào mũi để buộc các tù nhân đức tin hít phải khói độc. Hình thức tra tấn này sẽ dẫn đến buồn nôn, nôn mửa và khiến mũi chảy ra chất dịch màu xanh.
Ghế hổ
Ghế hổ là một phương pháp tra tấn khét tiếng thường được sử dụng trong các trung tâm giam giữ hoặc nhà tù. Nạn nhân bị bắt ngồi trên “ghế hổ” với hai chân duỗi ra và buộc chặt bằng nhiều dây thừng hoặc dây đai. Sau đó, các vật nặng như gạch được xếp chồng lên nhau dưới chân nạn nhân cho đến khi dây bị đứt. Sự tra tấn gây ra những cơn đau không thể chịu đựng được, khiến nạn nhân bất tỉnh.
Giường tử thần và tra tấn kéo căng
Giường tử thần là một thiết bị vô nhân đạo khác để cưỡng bức các tù nhân đức tin, đặc biệt là các học viên Pháp Luân Công.
Tay và chân của nạn nhân bị còng và sau đó buộc vào giường bằng dây thừng, khiến nạn nhân gần như không thể cử động dù chỉ một chút. Tay và chân của nạn nhân bị kéo căng và trói chặt, kiểu tra tấn này gây ra những vết thương và đau đớn nếu nạn nhân cố gắng di chuyển.
Một phương pháp khác được sử dụng gọi là tra tấn kéo căng. Nạn nhân bị trói vào bốn góc giường và treo lơ lửng trên không trong thời gian dài, rất dễ khiến người đó tàn phế.
Còng tay chân xuống đất
Hình thức này được sử dụng để khiến nạn nhân hạn chế cử động. Người tù nhân bị còng tay xuống đất. Sau khi bị xích ở tư thế này, nạn nhân không thể đứng lên hoặc ngồi xổm và không thể di chuyển. Theo thời gian, họ sẽ bị đau đớn và tê liệt.
Làm bỏng bằng thuốc lá hoặc đồ vật nung đỏ
Không có gì lạ khi cảnh sát Trung Quốc sử dụng thanh sắt nung đỏ để đốt cháy đùi hoặc ngực của các học viên.
Jiao Lin, một học viên Pháp Luân Công ở thành phố Fengcheng, tỉnh Liêu Ninh, đã bị cảnh sát làm bỏng quai hàm bằng tàn thuốc và bật lửa, Minghui.org đưa tin. Một học viên khác tên là Lang Qingsheng cũng bị nhét đầy thuốc lá vào mũi.
Dùng kìm để kẹp
Họ cũng sử dụng kìm để cạy miệng các học viên Pháp Luân Công trong quá trình bức thực.
Hou Manyun ở tỉnh Hà Bắc đã dùng tài khoản cá nhân của mình để viết cho Minghui.org, mô tả một bác sĩ dùng kìm đập vào mặt cô trước khi cạy miệng cô ra để bức thực. Bác sĩ cũng dùng dao đâm nhiều nhát vào cổ họng cô và hét lên: “Cô không muốn ăn à? Không muốn ăn? Tôi sẽ khiến cô không thể ăn nữa.”
Bên cạnh việc dùng kìm để cạy miệng, dụng cụ này còn được dùng để kẹp móng tay hoặc thân thể nạn nhân. Xiao Shufen ở tỉnh Hắc Long Giang đã bị cắt móng tay khi bị cảnh sát giam giữ bất hợp pháp.
Đập vào kim loại
Cảnh sát Trung Cộng cũng sử dụng âm thanh lớn như một hình thức tra tấn, khiến nhiều tù nhân đức tin bị mất thính giác hoặc trở nên rối loạn tâm thần.
Một thành viên nữ của CAG nói với Bitter Winter rằng chính quyền tại trung tâm cải tạo nơi cô bị giam giữ đã buộc cô xem video phỉ báng CAG trong khi vặn âm lượng ở mức tối đa. Sau một thời gian ngắn, cô bắt đầu bị ù tai và nhịp tim không đều. Hơn nữa, các nhà chức trách cố gắng hù dọa cô từ phía sau bằng những tiếng động lớn. Cuối cùng cô ấy trở nên trầm cảm và mất phương hướng.
“Tôi muốn chết, cảm thấy muốn tự tử. Tôi đang cân nhắc xem mình có thể dùng cách gì để treo cổ tự vẫn hoặc cắt cổ tay”, người phụ nữ nói. “Tôi cũng nghĩ đến việc đập đầu vào tường nhưng sợ nó không đủ để khiến tôi tử vong. Tôi đã từng ước mình không bao giờ tỉnh dậy nữa!”
Minghui.org đưa tin rằng khi Zheng Hua ở thành phố Xích Phong, khu tự trị Nội Mông, cô bị cảnh sát giam giữ vì không từ bỏ đức tin của mình đối với Pháp Luân Công, cô ấy bị trói vào một chiếc ghế kim loại và họ đặt một chiếc xô kim loại trên đầu cô. Sau đó, cảnh sát vừa đập xô vừa dùng dùi cui điện tra tấn cô.
Arshdeep Sarao đóng góp cho bài báo này.
Thiên An biên dịch
Tham khảo bản gốc từ The Epoch Times