Từng tham gia đàn áp tôn giáo và đã chọn theo đức tin, một công an bị bức hại, bị tra tấn và chích thuốc
Loại thuốc này đã khiến trí thông minh của viên sĩ quan kỳ cựu chỉ bằng một đứa trẻ ba tuổi
Một công an kỳ cựu ở Trung Quốc, người đã từng tuân theo mệnh lệnh của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) để bức hại các học viên Pháp Luân Công, suýt mất mạng khi đối mặt với cuộc bức hại tương tự sau khi ông bắt đầu tự mình tu tập theo pháp môn thiền định ôn hòa này.
Trước khi trả tự do cho ông, các quan chức nhà tù đã chích cho ông một loại thuốc gây tổn hại thần kinh trong nỗ lực cuối cùng của họ để ngăn ông tiết lộ “các bí mật quốc gia”: những nỗi kinh hoàng của việc thực hành đức tin dưới chế độ độc tài.
Ông Cao Vũ Miên (Gao Yumin), một công an của thành phố Phụ Tân, tỉnh Liêu Ninh, đã có hơn 20 năm kinh nghiệm trong bộ phận điều tra tội phạm của Sở Công an Thành phố Phụ Tân. Sau khi ĐCSTQ khởi xướng cuộc đàn áp chưa từng có đối với Pháp Luân Công vào ngày 20/07/1999 — tuyên bố những học viên tuân thủ luật pháp này là “những kẻ thù của nhà nước” — ông Cao, giống như bất kỳ nhân viên chấp pháp nào khác, đã chính thức tham gia vào cuộc đàn áp đức tin này bằng bạo lực.
Tuy nhiên, sau khi thường xuyên tiếp xúc với các học viên Pháp Luân Công trong khi làm nhiệm vụ, những người dù bị bức hại vẫn kiên định với niềm tin vào các giá trị phổ quát chân, thiện, và nhẫn, ông Cao đã cảm động trước lòng tốt và sự kiên trì của họ. Khi nhận được một số tài liệu thông tin về môn tu luyện tinh thần này ngay trước cửa nhà, ông đã nảy sinh một lòng ngưỡng mộ sâu sắc đối với những học viên kiên cường và những bài giảng đạo đức của môn tu luyện này — và bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công.
Và chẳng bao lâu sau, ông phải chịu đựng sự tàn bạo tương tự mà ông đã từng cảm thấy có nghĩa vụ phải thực hiện.
Hồi tháng 11/2013, ông Cao đã bị bắt vì phân phát các tài liệu Pháp Luân Công và nâng cao nhận thức về cuộc bức hại, theo Minghui.org, một trang web bất vụ lợi có trụ sở tại Hoa Kỳ chuyên đưa tin về cuộc bức hại Pháp Luân Công ở Trung Quốc. Trong khi bị giam giữ, ông Cao đã tuyệt thực và bị đánh đập cũng như bị tra tấn. Ông được tạm tha để chữa bệnh hai tháng sau đó và bị bắt lại hồi tháng 02/2014.
Ông bị kết án năm năm tù, và được giảm xuống còn ba năm rưỡi sau khi ông kháng cáo.
Tuy nhiên, hai tháng trước khi ông Cao dự kiến được trả tự do hồi năm 2018, giới chức nhà tù đã chích cho ông một loại thuốc liều cao gây tổn thương thần kinh và đánh ông cho đến khi bất tỉnh. Chỉ sau khi ông được đưa vào bệnh viện, và nằm bất tỉnh trong chín ngày, thì gia đình mới biết chuyện của ông.
Một công an, người không bị lừa dối bởi tuyên truyền của ĐCSTQ và đã âm thầm bảo vệ các học viên Pháp Luân Công, gợi ý với gia đình rằng họ nên đi xét nghiệm nước tiểu cho ông Cao; kết quả cho thấy liều lượng thuốc “đủ cao để đầu độc ông.” Loại thuốc này khiến ông Cao có trí thông minh tương đương với một đứa trẻ ba tuổi và hiện ông phải phụ thuộc vào sự chăm sóc của gia đình.
Thật không may, trong cuộc bức hại kéo dài 24 năm, ông Cao không phải là nhân viên chấp pháp duy nhất phải đối mặt với kết cục bi thảm này.
Theo một báo cáo khác của trang Minghui, một người vốn từng là cai ngục của trại lao động đã trở thành một học viên Pháp Luân Công cũng chịu chung số phận.
Bà Thôi Huệ Phương (Cui Huifang), một phụ nữ ngoài 50 tuổi đến từ thành phố Giai Mộc Tư, tỉnh Hắc Long Giang, từng là một lính canh tại Trại Lao động Cưỡng bức Thành phố Giai Mộc Tư khi cuộc đàn áp Pháp Luân Công bắt đầu. Bị tẩy não bởi tuyên truyền của ĐCSTQ, giống như ông Cao, bà Thôi tích cực tham gia tra tấn các học viên Pháp Luân Công.
Trong một báo cáo do bạn của bà Thôi gửi cho Minghui.org, bà Thôi kể lại việc bà đã từng thô bạo xô ngã và ngồi lên một số học viên Pháp Luân Công đang luyện công trong trại lao động. Một lần khác, bà đã đấm một học viên gần 70 tuổi vì luyện công khiến bà cụ ngã ngửa ra đằng sau và đập vào giường.
Dần dần, khi tiếp xúc với các học viên bị cầm tù và được nghe kể về những lợi ích mà họ nhận được từ môn tu luyện trên, bà Thôi đã trải qua một sự thay đổi trong tâm hồn.
Một ngày nọ, trưởng trại lao động đưa cho bà Thôi cuốn sách chính của Pháp Luân Công — “Chuyển Pháp Luân” — đồng thời yêu cầu bà đọc thật kỹ để bà và các đồng nghiệp của mình có thể “cải tạo” các học viên một cách hiệu quả và khiến họ từ bỏ đức tin của mình. Sau khi bà Thôi bắt đầu đọc các bài giảng về tinh thần và đạo đức của Pháp Luân Công, bà đã cảm động trước nguyên lý chân, thiện, và nhẫn; bà dần dần bỏ được những thói quen xấu và sức khỏe của bà cũng được cải thiện. Sau khi tận mắt trải nghiệm những lợi ích này, bà Thôi tin chắc rằng Pháp Luân Công là một môn tu luyện chân chính, và chính quyền Trung Quốc đang quyết tâm bôi nhọ Pháp Luân Công vì những mục đích bí mật.
Tuy nhiên, bà Thôi đã bị bắt hồi tháng 12/2014 sau khi bà cố gắng tham dự một phiên tòa xét xử các học viên bị bắt ở Kiến Tam Giang, tỉnh Hắc Long Giang vào tháng Ba năm đó. Bà được trả tự do cùng ngày nhưng lại bị bắt hồi tháng 02/2015 khi đang trên đường về nhà sau khi nộp đơn xin cấp thị thực tại Đại sứ quán Hoa Kỳ ở Thành phố Thẩm Dương.
Nhã Đan biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc từ The Epoch Times