Quốc hội Hoa Kỳ nên công nhận tội ác ĐCSTQ gây ra đối với người Tây Tạng, Pháp Luân Công là tội diệt chủng
Theo ông Anders Corr, nhà xuất bản của Tạp chí Rủi ro Chính trị và cũng là nhà bình luận của The Epoch Times, Quốc hội Hoa Kỳ nên xem những tội ác mà ĐCSTQ gây ra đối với các học viên Pháp Luân Công và người Tây Tạng là tội diệt chủng.
Gần đây, ông Corr đã nói với chương trình “China in Focus” (Trung Quốc Tiêu Điểm) trên NTD, hãng thông tấn cùng hệ thống với The Epoch Times, rằng “Quốc hội Hoa Kỳ và Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ đã công nhận tội diệt chủng đối với người Duy Ngô Nhĩ; chúng ta cũng cần phải công nhận tội diệt chủng này đối với Pháp Luân Công và người Tây Tạng.”
Năm 2021, chính phủ ông Trump và ông Biden đã chính thức tuyên bố cách Trung Quốc đối xử với nhóm dân tộc thiểu số Duy Ngô Nhĩ là “tội diệt chủng” và “tội ác phản nhân loại.” Một số quốc gia đã làm theo, trong đó có Bỉ, Canada, Cộng hòa Czech, Lithuania, và Hà Lan.
Ông Corr nói rằng Tây Tạng từ lâu đã phải chịu đựng các chính sách diệt chủng của Bắc Kinh, cùng với việc những người dân ở đó phải trải qua xét nghiệm DNA bắt buộc.
Ông nói, “Hiện nay, 80% trẻ em bị ép buộc phải học trong các trường nội trú do nhà nước kiểm soát, sống xa cha mẹ và ông bà của mình, điều này khiến các em dần xa lánh gia đình của mình; các em đang dần đánh mất ngôn ngữ của mình. Các em không thể giao tiếp tốt với ông bà của mình, những người chỉ biết tiếng Tây Tạng. Các em đang được dạy tiếng Quan Thoại; các em đang được dạy về tuyên truyền của Đảng Cộng sản Trung Quốc.”
Ông đã đưa ra ước tính của chính phủ lưu vong Tây Tạng rằng 1.2 triệu người Tây Tạng đã thiệt mạng trong cuộc đàn áp người bất đồng chính kiến của Trung Quốc.
Ông nói thêm, “Vì vậy, tất cả những hình thức này, khi được xem xét cùng nhau theo định nghĩa của Liên Hiệp Quốc, đều được xem là tội diệt chủng.”
Diệt chủng các học viên Pháp Luân Công
Trong khi đó, Pháp Luân Công hay còn gọi là Pháp Luân Đại Pháp là một môn tu luyện tinh thần với bộ công pháp tĩnh tại và các bài giảng đạo đức. Môn tu luyện này đã trở nên phổ biến trong những năm 1990, và ước tính vào cuối thập niên này có khoảng 100 triệu học viên ở Trung Quốc. Nhận thấy đây là một mối đe dọa, chính quyền Trung Quốc vào năm 1999 đã phát động một chiến dịch toàn quốc nhằm ‘xóa sổ môn tu luyện này.
Hàng triệu học viên Pháp Luân Công đã bị giam giữ trong các nhà tù và cơ sở giam giữ trên khắp đất nước này, nơi họ bị tra tấn và cưỡng bức thu hoạch nội tạng.
Nhận thấy sự phổ biến của môn tu luyện này là một mối đe dọa đối với sự cai trị của mình, chính quyền Trung Quốc đã phát động một chiến dịch tàn bạo nhằm xóa sổ môn tu luyện này vào tháng 07/1999, nhắm vào những người vô tội trong một cuộc đàn áp bạo lực, tước đoạt sinh mạng mà các chuyên gia đã mô tả là tội diệt chủng.
Tiến sĩ Torsten Trey, người sáng lập tổ chức bất vụ lợi Các Bác sĩ Chống Thu hoạch Nội tạng Cưỡng bức (DAFOH), đã gọi hành vi lạm dụng nhắm vào các học viên Pháp Luân Công là một hình thức “diệt chủng lạnh lùng,” hay “sự hủy diệt một nhóm người đang diễn ra nhưng trong một mô hình chuyển động chậm chạp và từ từ.”
Ông Corr lưu ý rằng, “Diệt chủng có thể xảy ra đối với một tôn giáo; nó có thể xảy ra chống lại một dân tộc hoặc chủng tộc. Có nhiều hạng mục được bảo vệ trong Công ước Diệt chủng của Liên Hiệp Quốc. Và học viên Pháp Luân Công, người Duy Ngô Nhĩ, và người Tây Tạng đều là thành viên của các nhóm được bảo vệ. Tôi nghĩ chúng ta cần bắt đầu nhận ra rằng những cuộc diệt chủng này đang diễn ra.”
Sau khi công nhận cuộc bức hại đối với môn tu luyện này là tội diệt chủng, ông Corr nói rằng Hoa Kỳ có thể áp đặt các biện pháp trừng phạt đối với Bắc Kinh và khuyến khích các quốc gia có cùng chí hướng khác, trong đó có Vương quốc Anh và Canada, làm theo.
“Ngay khi quý vị bắt đầu gọi một thứ gì đó là ‘diệt chủng,’ tôi nghĩ rằng cộng đồng doanh nghiệp đã thức tỉnh hơn một chút so với suy nghĩ trước dây của họ. Họ có thể ngừng đầu tư nhiều vào Trung Quốc; và dĩ nhiên, khoản đầu tư đó trợ giúp thêm cho Trung Quốc làm những điều tồi tệ này,” ông nói.
Chống lại nạn thu hoạch nội tạng cưỡng bức
Ông đã đề cập đến công ty Thermo Fisher, có trụ sở tại Massachusetts, bị cáo buộc bán bộ dụng cụ xét nghiệm DNA cho cảnh sát Tây Tạng.
Ông nói: “Và cảnh sát Tây Tạng đang sử dụng bộ dụng cụ xét nghiệm DNA này cùng với [các] phần còn lại của các dịch vụ an ninh ở Tây Tạng để lấy DNA từ người dân hoặc trẻ em mà không có sự đồng ý của họ.”
“Và sau đó, theo một số chuyên gia đã trình bày tại Quốc hội, họ đang sử dụng các bộ xét nghiệm DNA đó để tìm kiếm sự tương thích giữa những người hiến tạng và những người bị cưỡng bức thu hoạch nội tạng,” ông cho biết, và dường như đang ám chỉ đến Tiến sĩ Howard Monsour, cựu giám đốc y tế của chương trình cấy ghép gan tại Đại học Texas Houston và cựu trưởng khoa gan tại Bệnh viện Methodist, người đã làm chứng trước Ủy ban Dịch vụ Y tế và Nhân sinh của Thượng viện Texas hôm 29/03.
Ông Monsour nói với ủy ban này rằng ông đã biết về việc làm phi pháp này từ nghiên cứu sinh tiến sĩ của mình đến từ Trung Quốc. Ông Corrs đã gọi hành động này là “kinh hoàng và đáng lên án ở mức độ cao nhất.”
Ông đã kêu gọi Quốc hội thông qua một luật nhắm vào các tập đoàn Hoa Kỳ cung cấp thiết bị có thể được sử dụng cho hoạt động thu hoạch nội tạng cưỡng bức.
Ông Corr cho biết, “Và luật này sẽ không chỉ nhắm vào thiết bị cho Tây Tạng, luật này sẽ tương đương với toàn bộ Trung Quốc, bao gồm cả Hồng Kông và Ma Cao bởi vì những thứ bị kiểm soát xuất cảng sang Trung Quốc thường được nhập cảng qua Hồng Kông và gửi đến bất kỳ ai thực sự cần nó ở Hoa lục. Vì vậy, chúng ta phải ngăn chặn những điều này [bằng cách áp đặt] các biện pháp trừng phạt kinh tế và kiểm soát xuất cảng đối với một công ty cụ thể ở Trung Quốc, sau đó mở rộng các biện pháp này ra toàn bộ Trung Quốc, bao gồm cả Hồng Kông và Ma Cao.”
Hôm 27/03, Hạ viện đã thông qua một cách áp đảo một dự luật trừng phạt Trung Quốc cộng sản vì tội thu hoạch nội tạng cưỡng bức của các tù nhân lương tâm, đánh dấu biện pháp lập pháp cụ thể đầu tiên ở Hoa Kỳ chống lại tội ác tàn bạo này.
Bản tin có sự đóng góp của Jana J. Pruet và Eva Fu
Thanh Tâm biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc từ The Epoch Times