Ông Biden phớt lờ câu hỏi về sự lừa dối của Trung Cộng về đại dịch
Và các phóng viên đã phớt lờ các bằng chứng ngày càng gia tăng về vai trò của Viện Virus học Vũ Hán
Hôm 06/04, một phóng viên đã hỏi TT Joe Biden rằng liệu ông đã bao giờ đặt câu hỏi với ông Tập Cận Bình về các báo cáo “rằng ngay từ đầu Trung Quốc có thể đã lừa dối thế giới” về đại dịch hay chưa.
“Tôi chưa từng trò chuyện về việc đó với Chủ tịch Tập,” ông Biden trả lời. Ông vốn chưa từng bình luận về các báo cáo về Viện Virus học Vũ Hán (WIV) và vai trò có thể có của cơ quan này trong việc phát tán virus gây ra COVID-19. [Mà] bằng chứng đều đang ngả về hướng này.
Vào tháng Hai, [nhà báo] Karen Pauls của CBC đưa tin rằng Canada đã sa thải tiến sĩ Khâu Hương Quả (Xiangguo Qiu), một nhà virus học đến từ Thiên Tân, Trung Quốc, khỏi Phòng thí nghiệm Vi sinh Quốc gia (NML) ở Winnipeg. Như bà Pauls đã giải thích, trong năm 2017–2018, bà Quả đã thực hiện ít nhất năm chuyến đi đến Trung Quốc, trong đó có một chuyến là để đào tạo các nhà khoa học tại Viện Virus học Vũ Hán, vốn là “tổ chức nghiên cứu những mầm bệnh nguy hiểm nhất.”
Theo các quan chức chính phủ Canada, bà Quả đã hành động theo yêu cầu của Viện Virus học Vũ Hán về các mẫu virus khi bà này xuất cảng một số mẫu virus cho phòng thí nghiệm này vào năm 2019.
Như bà Pauls đã lưu ý, các mẫu virus này bao gồm Ebola Makona (ba biến thể), Mayinga, Kikwit, Ivory Coast, Bundibugyo, Sudan Boniface, Sudan Gulu, MA-Ebov, GP-Ebov, GP-Sudan, Hendra, Nipah Malaysia, và Nipah Bangladesh.
Theo nhà báo Tom Blackwell từ tờ National Post của Canada giải thích, [virus] Nipah có thể lây truyền từ động vật sang người và “cũng có thể lây truyền giữa người với người-nó có thể gây ra các vấn đề về hô hấp cấp tính và viêm não, chứng viêm não có khả năng gây tử vong.” Ông Blackwell đã trích dẫn một tài liệu năm 2018 của Phòng thí nghiệm Vi sinh Quốc gia cảnh báo rằng “mối đe dọa về khả năng gây ra một đợt bùng phát trên diện rộng cũng như nguy cơ về vũ khí hóa của loại virus này đã tăng lên.”
Theo các tài liệu của chính phủ mà CBC có được, các chuyến đi của bà Quả đến phòng thí nghiệm Vũ Hán là do “bên thứ ba tài trợ” nhưng tên của bên thứ ba đó đã bị xóa. Ngoài ra, tên của những người cộng tác với bà Quả trong chuyến đi đến Trung Quốc vào tháng 09/2017 cũng bị bôi đen.
Tháng Sáu năm ngoái (2020), Amir Attaran, giáo sư luật và nhà dịch tễ học của Đại học Ottawa nói với CBC rằng bà Quả “đã gửi một trong những loại virus nguy hiểm nhất trên trái đất, cũng như nhiều biến thể virus khác của nó nhằm tối đa hóa sự đa dạng di truyền và tối đa hóa những gì mà các nhà thí nghiệm ở Trung Quốc có thể làm với nó, đến cho một phòng thí nghiệm ở Trung Quốc, nơi tạo ra các thành quả nguy hiểm từ các thí nghiệm chức năng. Và điều đó có mối liên hệ với quân đội Trung Quốc.”
Những thành quả từ các nghiên cứu chức năng đó, như nhà báo Nidhi Subbaraman giải thích trên tạp chí Nature là “liên quan đến việc khiến cho mầm bệnh trở nên nguy hiểm chết người hơn hoặc dễ lây lan hơn.” Viện Y tế Quốc gia (NIH) đã cấm các nghiên cứu như vậy vào năm 2014 nhưng đã khôi phục lại chúng vào năm 2017, và NIH cùng Bộ Ngoại giao cũng đã chấp thuận hợp tác cùng WIV với tư cách là cộng tác viên. Nguồn tài trợ của Hoa Kỳ đã được chuyển cho WIV thông qua Viện Nghiên cứu Dị ứng và các Bệnh Truyền nhiễm Quốc gia (NIAID), do Tiến sĩ Anthony Fauci quản lý từ năm 1984.
Ông Fauci có bằng y khoa vào năm 1966 và làm việc tại NIH vào năm 1968. Lý lịch của ông cho thấy ông không có bằng cao cấp về hóa sinh hay sinh học phân tử, cho nên nói chính xác thì ông không phải là một nhà virus học. Ông Fauci không chỉ trích Trung Cộng và khen ngợi người đứng đầu Tổ chức Y tế Thế giới là ông Tedros Adhanom Ghebreyesus, người từng ca tụng phản ứng của Trung Cộng đối với đại dịch như là một tấm gương cho thế giới.
Ông Fauci cho rằng virus corona không phải được tạo ra trong một phòng thí nghiệm, nhưng vị giám đốc NIAID này lại lảng tránh về những gì, chính xác đã xảy ra tại phòng thí nghiệm Vũ Hán đó. Một phát ngôn viên của WHO đồng thời là một chuyên gia dinh dưỡng và an toàn thực phẩm, đã nói rằng khả năng loại virus gây ra COVID-19 này bị rò rỉ từ WIV là “cực kỳ khó xảy ra.” Một báo cáo ngày 30/03 của WHO cũng lập luận tương tự như vậy, và rồi chế độ cộng sản Trung Quốc đã phủ nhận rằng WIV là nguồn gốc của đại dịch này. [Nhưng] những người khác vẫn tiếp tục thắc mắc.
Vào tháng Hai, Đảng Cộng Hòa tại Hạ viện đã kêu gọi một cuộc điều tra về việc NIH tài trợ cho WIV. Các đảng viên Cộng Hòa muốn một tổ chức giám sát độc lập là Cơ quan Dịch vụ Y tế và Nhân sinh tìm ra thời điểm lần đầu tiên NIH phát hiện ra các thí nghiệm về virus corona được tiến hành tại WIV và liệu NIH có đặt ra bất kỳ thông điệp nào về giả thuyết [virus] rò rỉ từ phòng thí nghiệm hay không.
Các nhà lập pháp này cũng muốn biết mức độ hỗ trợ mà WIV đã nhận được từ NIH và khi nào thì tổ chức này không còn đủ điều kiện nhận tài trợ. Trong khi đó, tại phía bắc của đường biên giới, công cuộc truy tìm bằng chứng vẫn tiếp diễn.
Tháng trước (03/2021), một ủy ban của Hạ viện Canada đã lệnh cho Cơ quan Y tế Công cộng Canada chuyển giao tất cả các tài liệu liên quan đến vụ sa thải bà Quả và chồng bà là ông Trịnh Khắc Định (Keding Cheng). Theo The Canadian Press, ủy ban này cũng muốn có các tài liệu “liên quan đến việc chuyển giao virus Ebola và Henipah cho Viện Virus học Vũ Hán của Trung Quốc.” Kết quả việc này hẳn sẽ thu hút sự quan tâm đáng kể của mọi người trên thế giới nhưng có lẽ không phải là những người ở Tòa Bạch Ốc.
Trong chiến dịch năm 2020, ông Biden nói rằng cộng sản Trung Quốc “không phải là những người xấu” và “không phải là đối thủ cạnh tranh của chúng ta.” Khi TT Donald Trump áp lệnh cấm đi lại từ Trung Quốc vào tháng 01/2020, ông Biden đã gọi đó là “sự bài ngoại.” Vì vậy, vị đảng viên Dân Chủ của tiểu bang Delaware này không có khả năng sẽ gây sức ép với ông Tập Cận Bình về vai trò của Trung Quốc trong đại dịch trong thời gian tới đây, nếu có đi chăng nữa.
Ông Lloyd Billingsley là tác giả của cuốn “Yes I Con: United Fakes of America,” “Barack ‘em Up: A Literary Investigation,” “Hollywood Party,” cùng nhiều cuốn sách khác. Các bài viết của ông đã xuất hiện trên nhiều ấn phẩm, bao gồm Frontpage Magazine, City Journal, Wall Street Journal, và American Greatness.
Quan điểm được trình bày trong bài viết này là của tác giả và không nhất thiết phản ánh quan điểm của The Epoch Times.
Do Lloyd Billingsley thực hiện
Từ Huệ biên dịch
Xem thêm: