Mỗi khi trẻ buồn, truyện là người bạn đồng hành tốt (P.5)
Xem thêm Phần 1, Phần 2, Phần 3, Phần 4.
Câu chuyện: “Tiểu thư Gudu Gudu”
Độ tuổi thích hợp: 8 tuổi.
Tình trạng: Thân nhân qua đời.
Tác giả Anna đã giới thiệu về câu chuyện này như sau:
“Tôi viết câu chuyện này theo yêu cầu của một giáo viên tham gia hội thảo nghiên cứu của tôi. Đối tượng là hai anh em song sinh 8 tuổi, học lớp hai. Người cô vô cùng thân thiết, gần gũi của hai anh em vừa mới qua đời.
Khi tôi nói chuyện điện thoại với mẹ của hai cậu bé, tôi phát hiện ra rằng hai anh em luôn chơi rất vui vẻ với người cô của mình. Người cô sẽ đưa hai anh em đi dạo và thường chơi chơi đùa với hai em trong sân. Đôi khi, cô cùng với hai cậu chơi trò chơi điện tử bắn bong bóng. Họ cùng nhau ăn pizza, trò chuyện với nhau về đủ mọi thứ.
Hầu hết các bậc cha mẹ sẽ hạn chế con mình làm một số việc, nhưng người cô thường sẽ để cho hai cháu của mình làm, ví như cô sẽ cho hai cậu bé chơi trò chơi điện tử nhiều hơn chút, đùa giỡn nhiều hơn chút, đi chơi xa hơn chút. Về sau người cô đã bị bệnh.”
“Người cô đã chống chọi với căn bệnh ung thư trong một thời gian dài. Hai cậu bé luôn ở bên cô, cho đến giây phút cuối cùng. Chúng sẽ đến bên giường dựa sát vào cô, cố gắng gần gũi cô, cho dù khi đó người cô đã không thể nói chuyện được nữa. Hai cậu bé hỏi mẹ: ‘Ai sẽ đến thay thế vị trí của cô vậy mẹ?’
Tôi đã viết câu chuyện này, và gửi cho giáo viên của hai cậu bé. Giáo viên đã đọc to câu chuyện ở lớp học, sau đó để cho các học sinh trong lớp viết cảm nhận của mình về câu chuyện này. Cậu bé A của cặp song sinh rưng rưng nước mắt viết: ‘Vừa vui vẻ, vừa bi thương’. Cậu còn vẽ một bức tranh, là chính cậu nhảy vào trong lòng của tiểu thư Gudu Gudu (không phải nhân vật trong câu chuyện, mà là chính bản thân cậu ấy!). Cậu bé B của cặp song sinh thì viết một câu chuyện vui đùa cùng với tiểu thư Gudu Gudu, đồng thời còn vẽ một bức tranh tả nhân vật bên trong câu chuyện chơi đùa cùng tiểu thư. B vẽ một khuôn mặt to lớn tươi cười trên tảng đá, nơi mà các cậu bé trong câu chuyện thường nhảy lên.
Mấy tháng sau, mẹ của cặp anh em song sinh đã viết thư cảm ơn gửi cho giáo viên. Người mẹ nói, sự tham dự của giáo viên, cùng với việc đọc câu chuyện này trước cả lớp, cộng với sự quan tâm của bà đối với các con, đã giúp ích rất nhiều cho bản thân bà và các con.”
Câu chuyện kể rằng:
Ở vùng đất Suối Reo thần kỳ này, có gia đình nhà Walt sống trong một ngôi nhà gỗ nhỏ bên bờ biển: người mẹ tên là Walt Lin, người cha tên là Walt Ford, họ có hai người con trai song sinh, tên là Walt Li và Walt By. Họ còn có ông bà nội yêu dấu, và những người bạn thân thiết như người thân trong gia đình.
Walt Li và Walt By cũng giống như những cậu bé khác ở vùng đất Suối Reo, da của các cậu có màu xanh lam nhạt, đội một mũ miện xanh lam, giữa cánh tay và cơ thể có một lớp màng mỏng gấp nếp.
Nếu các cậu muốn bay, tấm màng mỏng sẽ xòe ra như đôi cánh; nếu các cậu nhảy xuống làn nước trong veo, tấm màng cũng giúp các cậu bơi và lặn nhanh hơn.
Vùng đất Suối Reo là một vùng đồi núi xanh biếc tràn ngập ánh nắng. Mỗi một ngọn núi đều có dòng suối nhỏ chảy xuống, các dòng suối nhỏ tập hợp lại thành dòng sông nhỏ, đồng thời chảy qua các thác nước nhỏ rồi hội tụ thành thác nước lớn. Rất nhiều gia đình ở vùng đất Suối Reo đều sống ở trong trang trại nhỏ nằm bên cạnh thác nước lớn này. Mỗi gia đình ở vùng Suối Reo đều có một trang trại nhỏ, bên cạnh nông trang đều có một dòng suối nước trong xanh tung bọt nước trắng xóa tuyệt đẹp, mà những dòng nước này là từ trong lòng đất phun trào ra. Mỗi dòng suối reo đều là độc nhất và tràn đầy sức sống. Khi cả nhà bơi lội trong làn nước, dòng suối sẽ cùng họ vui đùa, tràn trề sự vui thích.
Dòng suối reo của nhà Walt ở ngay phía sau ngôi nhà của họ, có tên là “Tiểu thư Gudu Gudu”. Mỗi buổi sáng khi thức dậy, Walt Li và Walt By liền sẽ chạy đến nơi đó chơi đùa, mỗi lần đều giống như là một lễ hội. Tiểu thư Gudu Gudu trong vắt long lanh chảy qua một sườn dốc phủ đầy rêu mềm mại, cặp song sinh sẽ leo lên đỉnh dốc, sau đó từ đầu cầu trượt nước mềm mại này trượt xuống. Bởi vì hai anh em cũng biết bay, cho nên cả hai sẽ bay lên giữa không trung, lượn quanh vài vòng, sau đó chúi đầu lao xuống trong làn nước trong vắt như thủy tinh. Sau đó hai anh em sẽ nổi lên khỏi mặt nước, thích ý cười to.
Tiểu thư Gudu Gudu sẽ vui cười cùng hai anh em, hơn nữa còn làm ra một quả cầu bong bóng nước để hai anh em chơi đùa vui vẻ hơn. Trò chơi yêu thích của hai cậu chính là “nhảy lên quả cầu bong bóng nước”, hai cậu sẽ chạy lên trên đỉnh dốc chờ đợi, nếu thấy quả cầu bong bóng nước thì sẽ nhảy lên trên quả cầu ấy. Có khi quả cầu sẽ mang hai cậu bay lên một nơi thật cao, đến nỗi nhìn thấy ngôi nhà của mình trở nên nhỏ xíu. Trong suốt quá trình chơi đùa, tiểu thư Gudu Gudu đều hát lên những giai điệu vui vẻ. Và hai cậu bé sẽ bắt đầu nhảy múa, cả hai thật khó mà cưỡng lại sức lôi cuốn của giai điệu âm nhạc, sẽ nhảy múa theo tiết tấu vui vẻ ấy.
Đến khi chơi mệt, hai anh em sẽ ngồi cạnh Tiểu thư Gudu Gudu, trò chuyện, tâm sự với cô, tiểu thư Gudu Gudu cũng rất thích trò chuyện với họ. Có lúc, chỉ một mình Walt Li ngồi đó, kể vài bí mật của mình với tiểu thư Gudu Gudu. Tiểu thư Gudu Gudu sẽ chăm chú lắng nghe, sau đó dùng đôi tay bằng ước thần kỳ của mình ôm cậu bé vào lòng. Đôi khi, Walt By cũng chia sẻ những bí mật của mình cho tiểu thư Gudu Gudu. Ngoài Walt Li và Walt By, mọi người trong gia đình Walt đều yêu quý tiểu thư Gudu Gudu, và tiểu thư Gudu Gudu cũng yêu quý họ.
Nhưng vào một ngày nọ, đã xảy ra một trận động đất lớn ở vùng đất Suối Reo. Mặt đất rung chuyển dữ dội, làm hỗn loạn dòng nước ngầm. Nguồn nước của tiểu thư Gudu Gudu có một chỗ bị nứt vỡ, nước suối của cô vì thế trở nên ngày càng ít đi.
Hôm đó, khi hai anh em Walt Li và Walt By đến thăm cô, hai anh em nhận thấy rằng cô đã trở nên yên lặng và mệt mỏi. Nước vẫn từ trên núi đồi màu xanh biếc không ngừng chảy ra, nhưng càng ngày càng ít. Hai anh em song sinh đã không còn có thể nhảy từ trên đỉnh núi xuống, cũng không thể nhảy chúi đầu ngã vào trong lòng của tiểu thư Gudu Gudu được nữa. Điều hai cậu có thể làm, đó chính là nói chuyện với cô, nằm ở bên cạnh cô, lắng nghe âm thanh càng ngày càng yếu dần của cô. Sau đó, có một hôm, khi hai anh em thức dậy và chạy đến nơi tiểu thư Gudu Gudu yêu mến, thì nước đã không còn, một giọt nước cũng không còn.
Điều này khiến cho Walt Li, Walt By, và những người trong gia đình Walt vô cùng đau buồn. Họ nhớ tiểu thư Gudu Gudu, hai anh em song sinh rất đau lòng buồn bã, nước mắt chảy dài rơi xuống, thấm vào mặt đất khô khan. Một lúc sau, mặt đất khẽ nói: “Cảm ơn những giọt nước mắt của hai cậu.”
Thời gian tiếp tục trôi qua. Walt Li, Walt By cùng với cha, mẹ, ông bà, bạn bè và những đứa trẻ khác lại chơi đùa ở vùng đất Suối Reo. Một lần, khi mẹ ôm Walt Li thật chặt vào lòng, Walt Li đã bật khóc vì hạnh phúc, một giọt nước mắt hạnh phúc rơi xuống đất.
Đất thì thầm:
“Cảm ơn vì những giọt nước mắt hạnh phúc của bạn. Bây giờ tôi có thể chia sẻ bí mật lớn nhất của mình với các bạn rồi. Bạn còn nhớ ngày xảy ra động đất ấy, và chuyện tiểu thư Gudu Gudu biến mất hay không? Bạn có muốn biết nước của cô ấy bây giờ ở đâu không? Chà, nước của cô ấy đã di chuyển đến một nơi thần kỳ khác. Rất nhiều mạch nước ngầm chảy qua bên trong thân thể tôi. Sau khi xuyên qua lòng đất tối tăm, nó sẽ xuất hiện ở một sườn núi xanh đầy ánh nắng tươi sáng ở một nơi xa xôi. Nhớ một người, chính là dùng tình yêu thương âm thầm ủng hộ người đó. Mỗi lần bạn vì rất yêu mến một người, nhưng người đó lại rời xa bạn, làm cho bạn đau lòng; và cả mỗi lần bạn vì rất yêu thương một người, biết ơn người ấy đã ở bên cạnh mình, đôi mắt rơi lệ. Những giọt nước mắt yêu thương ấy của các bạn, sẽ trở thành một phần của mạch nước ngầm trong lòng tôi.”
Vì vậy, những giọt nước mắt yêu thương của các bạn cũng đã trở thành một phần của tiểu thư Gudu Gudu. Các bạn càng yêu mến nhau sâu đậm, yêu thương nhung nhớ đến rơi lệ, thì tiểu thư Gudu Gudu sẽ càng hạnh phúc, bởi vì những giọt nước mắt yêu thương của các bạn đang chảy đến với cô ấy. Khi bạn nhìn vào ánh mắt người mình yêu thương, trong những giọt nước mắt vui sướng hay đau khổ ấy, bạn sẽ nhìn thấy hình ảnh phản chiếu của tiểu thư Gudu Gudu thân yêu.”
(Bài viết được trích từ cuốn “Mỗi khi trẻ buồn, truyện là người bạn tốt nhất” của tác giả Susan Perrow, do Nhà xuất bản Văn Hóa Tiểu Thụ cung cấp).
Lê Vy biên tập
Lam Yên biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc từ Epoch Times Hoa ngữ