Mỗi khi trẻ buồn, truyện là người bạn đồng hành tốt (P.4)
Câu chuyện này được viết cho một cô bé 8 tuổi có bố mẹ ly hôn.
Đây là lời giới thiệu của Tác giả Perrow: “Năm nay, tôi đã viết câu chuyện này khi tham dự Hội thảo Kể chuyện Trị liệu ở Opatija. Tôi đã dẫn theo 24 học sinh trong lớp, trong đó 13 em có cha mẹ đã ly hôn. Tôi muốn viết một câu chuyện cho những học sinh này, nhưng hoàn cảnh của mỗi em lại khác nhau. Mẹ của một học sinh gần đây đã nói chuyện với tôi về việc ly hôn, điều này đã cho tôi cảm hứng để viết câu chuyện. Tôi viết câu chuyện này cho con gái của cô ấy, hy vọng sẽ giúp được phần nào cho cô bé, và có lẽ cũng có thể trợ giúp những học sinh khác đang đối mặt với việc cha mẹ ly hôn”.
“Trước giờ học mỹ thuật, tôi đã kể cho học sinh nghe câu chuyện này như một câu chuyện truyền cảm hứng. Sau khi nghe câu chuyện, mỗi học sinh sẽ hoàn thành một tác phẩm – đó là vẽ và trang trí một chiếc cốc. Tôi rất hy vọng rằng câu chuyện này có thể giúp đỡ một cô bé đặc biệt trong số đó, để em ấy có thể chuẩn bị cho một sự thay đổi mới trong cuộc đời. Cô bé rất sạch sẽ và thích mọi thứ phải theo thứ tự. Em biết cha mẹ mình sắp chia tay, mà em là con một và đã sống cùng cha mẹ trong một ngôi nhà nhỏ 8 năm qua, nhưng cha em hiện đã chuyển đến căn hộ riêng của mình”.
“Tôi cũng đã gặp người mẹ, và in câu chuyện để cô ấy có thể đọc cho con gái nghe trong dịp nghỉ hè. Tôi đề nghị với cô ấy rằng, sau mọi chuyện, hãy cùng con gái mua một vài chiếc cốc cho căn bếp mới của người bố, hoặc tặng bố tác phẩm của em ấy như một món quà. Tôi đã giải thích cho cô ấy rằng câu chuyện này có thể giúp ích như thế nào. Và có một điều tôi có thể chắc chắn, nó đã giúp ích cho người mẹ này (có thể cả người bố). Có lẽ, đây chính là một khởi đầu tốt!”.
Câu chuyện như sau:
Ở giữa vịnh có một ngôi nhà nhỏ đầy màu sắc. Ngôi nhà có mái đỏ, tường trắng, cửa sổ xanh, rèm vàng và một ban công nhỏ trồng các loại hoa rực rỡ. Đó quả thật là ngôi nhà hoàn hảo. Tất cả các phòng đều nhỏ nhưng được trang trí phù hợp và rất sạch sẽ.
Căn bếp trong nhà rất nhỏ nhưng đầy nắng. Tủ và bàn ghế trong bếp đều màu trắng, nhưng những thứ nho nhỏ như khăn lau bát đĩa, lọ hoa lại có màu sắc tươi sáng, mang đến không khí vui tươi cho căn bếp.
Trong bếp có sáu chiếc cốc màu sắc sặc sỡ, được xếp ngay ngắn trên kệ tủ. Bạn có thể nhìn thấy chúng qua cửa kính của tủ và chúng cũng có thể nhìn thấy bạn, giống như chúng đang dõi theo những gì đang diễn ra trong bếp vậy. Chiếc tủ nhỏ không thể chứa đủ sáu chiếc cốc cùng những chiếc đĩa nhỏ, vì vậy chúng được xếp chồng lên nhau. Cứ như vậy, chúng trở thành một đội – một tháp cốc nho nhỏ.
Cả nhà dùng những chiếc cốc này để uống trà nóng vào mỗi buổi sáng, cà phê sữa vào buổi chiều và sữa vào buổi tối, vậy là hàng ngày mỗi chiếc cốc đều có một cuộc hành trình. Hành trình đầu tiên bắt đầu vào sáng sớm, khi chúng được đặt trên bàn và rót trà. Chúng đều cảm thấy nóng, vì bụng chứa đầy túi trà và nước nóng, nước có màu đỏ, vàng hoặc cam. Má của chúng trở nên ửng đỏ và nóng khi chứa trà trong bụng. Gia đình này uống trà rất cẩn thận. Sau khi trà được uống hết, những chiếc cốc sẽ được chuyển đến bồn rửa trong nhà bếp để tận hưởng bọt xà phòng. Sau khi được tắm táp và lau khô, chúng sẽ nhanh chóng được trở lại tủ bếp để nghỉ ngơi cho đến giờ cà phê chiều.
Khi đến giờ uống cà phê, mấy chiếc cốc sẽ được nghe những câu chuyện từ những người bạn hàng xóm, cũng như những lời khen ngợi dành cho chúng. Cà phê sẽ làm bẩn cốc, vì vậy chúng sẽ ở trong bồn rửa để tận hưởng bong bóng lâu hơn một chút. Bây giờ những chiếc cốc đã sáng và sạch sẽ, chúng đã sẵn sàng trình diện vẻ đẹp của sữa vào buổi tối cuối ngày.
Sau một ngày dài vất vả, những chiếc cốc tuy mệt nhưng rất vui. Tất cả đều được cho vào tủ bếp và xếp thành một tháp cốc nhỏ.
Sáng sớm một ngày nọ, thay vì chuyến hành trình quen thuộc như trước, những chiếc cốc được cho vào một hộp các tông lớn. Chúng ở trong chiếc hộp tối, sợ hãi chờ đợi vận mệnh của mình. Phải mất vài ngày sau chiếc hộp mới được mở ra, và mặc dù mặt trời quá chói chang khiến chúng không thể mở mắt, nhưng chúng vẫn rất vui khi được ra khỏi hộp.
Chúng nhanh chóng phát hiện ra rằng tủ bếp không còn ở vị trí ban đầu nữa, cũng không thấy ở bất kỳ nơi nào khác trong căn bếp. Những gì chúng nhìn thấy là những chiếc tủ và kệ hoàn toàn khác. Sau đó, ba chiếc cốc được đặt trong tủ bếp cùng những chiếc đĩa nhỏ của chúng, ba chiếc cốc còn lại được đặt trong chiếc tủ mới lớn hơn.
Đây là lần đầu tiên trong đời sáu chiếc cốc bị tách ra. Mặc dù giờ đây chúng có không gian rộng hơn, nhưng mỗi chiếc cốc lại có cảm giác lạ lẫm về vị trí của mình. Hơn nữa, chúng đều nhớ về chiếc cửa kính ban đầu. Bây giờ chúng không còn có thể nhìn thấy những gì đang diễn ra trong bếp.
Những chiếc cốc trong tủ này đều rất muốn biết những chiếc cốc trong tủ kia đang làm gì. Chúng rất nhớ nhau.
Vài ngày sau đó, những chiếc cốc nhận ra rằng chúng sẽ bắt đầu cuộc hành trình như trước và gặp những chiếc cốc kia trên bàn bếp hoặc trong bồn rửa. Và chúng đã vui vẻ trở lại! Sự tách biệt cũng không tệ lắm, bởi vì không có gì thay đổi ngoại trừ vị trí chiếc tủ mà chúng nằm. Bên cạnh đó, như thế cũng không tệ lắm, bởi vì mỗi chiếc cốc đều đã có không gian riêng, hơn nữa còn có thể ngồi trên chiếc đĩa nhỏ của riêng mình, mà vẫn rất gần với những chiếc cốc khác.
Những chiếc cốc bị tách ra hầu như mỗi ngày đều bắt đầu cuộc hành trình của mình và sẽ được gặp lại những chiếc cốc còn lại. Ngay trước khi tận hưởng bọt xà phòng yêu thích trong bồn rửa, chúng cũng được xếp chồng lên nhau thành một tháp cốc, giống y như trước đây. Một sự việc mới mẻ cũng có thể khiến người ta cảm thấy thú vị!
(Bài viết được trích từ cuốn “Mỗi khi trẻ đau buồn, truyện là người bạn tốt nhất” của tác giả Susan Perrow, do Nhà xuất bản Tiểu Thụ Văn Hóa cung cấp).
Lê Vy biên tập
Xuân Hoàng biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc từ Epoch Times Hoa ngữ