Liệu ông Comey và ông Mueller có bị truy tố vì những lời nói dối bị ông Durham phơi bày?
Trong khi vụ truy tố của biện lý đặc biệt John Durham đối với ông Igor Danchenko — nguồn tin của hồ sơ Steele — dường như đang hướng tới việc tha bổng, ông Durham đã sử dụng phiên tòa để công khai một số tiết lộ làm sáng tỏ toàn bộ câu chuyện thông đồng giữa ông Trump và Nga.
Nổi bật nhất là tiết lộ của ông Durham rằng vào ngày 03/10/2016, FBI đã đề nghị trả cho tác giả hồ sơ nói trên — ông Christopher Steele — lên tới 1 triệu USD để cung cấp bất kỳ thông tin, bằng chứng hữu hình, hoặc bằng chứng tài liệu nào có thể xác minh các tuyên bố trong hồ sơ của ông này. Nhưng bất chấp đề nghị về phần thưởng lớn, ông Steele không cung cấp được bất kỳ thông tin nào như vậy.
Điều quan trọng là mặc dù ông Steele không có bằng chứng hỗ trợ cho hồ sơ của mình, chỉ 18 ngày sau, FBI đã tiến hành xin trát FISA đối với cố vấn chiến dịch tranh cử tổng thống năm 2016 của ông Trump, ông Carter Page. Trong đơn đệ trình lên tòa án FISA, FBI đã lấy hồ sơ của ông Steele — cụ thể là tuyên bố trong bộ hồ sơ này rằng ông Page đang hoạt động với tư cách là một đặc vụ của Nga — làm bằng chứng.
Sau đó, sau khi ông Donald Trump đắc cử tổng thống vào ngày 08/11/2016, cộng đồng tình báo Hoa Kỳ, trong đó có FBI, đã bắt đầu soạn thảo bản đánh giá của cộng đồng tình báo (ICA) về sự can thiệp của Nga vào cuộc bầu cử đó. Bản ICA được phát hành vào đầu tháng 01/2017 này đã tuyên bố rằng Nga đã giúp ông Trump thắng cử.
Bản đánh giá bao gồm một bản tóm tắt của hồ sơ kể trên, cho rằng hồ sơ này đã được chứng thực một phần. Việc đưa hồ sơ Steele vào một sản phẩm chính thức của cộng đồng tình báo Hoa Kỳ đã mang lại cho hồ sơ độ tin cậy mà nó thiếu cho đến thời điểm đó.
Việc này cũng cung cấp cho các hãng thông tấn, vốn đã không đưa tin về hồ sơ này từ tháng 07/2016 đến tháng 01/2017, lý do họ cần phải bắt đầu làm như vậy. Trong vài năm tiếp theo, hồ sơ này và những tuyên bố ngớ ngẩn của nó đã trở thành tâm điểm của chiến dịch truyền thông chống lại ông Trump. Như ông Durham hiện đã công khai tiết lộ, việc đưa hồ sơ này vào bản đánh giá ICA là dựa trên một lời nói dối.
Ông Danchenko được FBI trả lương
Một tiết lộ quan trọng khác được ông Durham phơi bày trong một bản kiến nghị đệ trình trước phiên xét xử là ông Danchenko từng thuộc biên chế của FBI từ tháng 03/2017 đến tháng 10/2020 với tư cách là một nguồn tin mật (CHS). Bằng cách trao cho ông Danchenko địa vị đáng ao ước này, FBI đã có thể che giấu sự tồn tại của ông Danchenko khỏi Quốc hội và các nhà điều tra khác. Điều này rất quan trọng, vì ông Danchenko đã nói với các điều tra viên FBI vào tháng 01/2017 rằng hồ sơ này dựa trên những tin đồn và những cuộc nói chuyện phiếm bông đùa. Việc thừa nhận rằng hồ sơ Steele không hơn gì câu chuyện phiếm trong quán bar cần được che giấu nếu FBI tiếp tục điều tra ông Trump.
Bổ nhiệm ông Danchenko làm CHS có một lợi ích khác cho FBI. Với tư cách là người phụ trách của ông Danchenko, đặc vụ FBI Kevin Helson, đã xác nhận tại tòa vào tuần trước (10-16/10) rằng vì ông Danchenko là một CHS mới đến, ông ấy đã được chỉ dẫn để xóa sạch dữ liệu trong điện thoại của mình. Vừa hay điều đó cũng có nghĩa là loại bỏ luôn bằng chứng về những lời bị cáo buộc là nói dối của ông Danchenko với FBI, bằng chứng mà ông Durham hiện đang thiếu.
Những lời nói dối của ông Comey
Hồi tháng 03/2017, ông James Comey, khi đó còn là giám đốc FBI, đã tóm lược tình hình với tám lãnh đạo Quốc hội (nhóm tám lãnh đạo được tiếp cận với thông tin tình báo tối mật trong Quốc hội Hoa Kỳ, thường được gọi là “Gang of Eight”) về cuộc điều tra của ông về chiến dịch ông Trump. Như ghi chú về phiên tóm lược của ông Comey tiết lộ, các thành viên của Quốc hội không được cho biết về việc ông Steele không đưa ra được bằng chứng xác minh hồ sơ của mình, mặc dù được đề nghị phần thưởng lớn, cũng như họ không được cho biết rằng ông Danchenko đã bác bỏ hồ sơ này.
Ngoài ra, ông Comey còn nói với các nhà lãnh đạo Quốc hội rằng hồ sơ “chủ yếu được lấy từ một Nguồn tin Mật sống tại Nga” và “FBI không có quyền kiểm soát đối với Nguồn tin Mật sống tại Nga này.” Cách nói tương tự cũng được FBI sử dụng trong đơn xin trát FISA. Và điều đó hoàn toàn sai sự thật. Ông Danchenko không “sống tại Nga”, ông từng là nhà phân tích của Viện Brookings tại Virginia. Và FBI không chỉ có quyền kiểm soát ông ấy, mà ông ấy còn làm việc cho họ.
Những lời nói dối của ông Comey đã thành công trong việc làm tăng thêm áp lực và vào tháng 05/2017, quyền Tổng chưởng lý Rod Rosenstein đã bổ nhiệm cựu Giám đốc FBI Robert Mueller làm biện lý đặc biệt để điều tra các cáo buộc về sự thông đồng giữa chiến dịch tranh cử của ông Trump với Nga.
Những lời nói dối của ông Mueller
Ông Mueller phủ nhận đã điều tra về hồ sơ Steele. Trong lời khai trước Quốc hội vào ngày 24/07/2019, ông Mueller đã nhiều lần tuyên bố rằng hồ sơ này nằm ngoài phạm vi làm việc của ông. Tuy nhiên, bằng chứng được ông Durham đưa ra hồi tuần trước từ hai nhân viên phản gián, bà Brittany Hertzog và bà Amy Anderson, đã vẽ nên một bức tranh rất khác.
Bà Hertzog và bà Anderson được chỉ định làm việc cho văn phòng biện lý đặc biệt của ông Mueller vào mùa hè năm 2017. Tuần trước bà Hertzog đã làm chứng rằng bà được giao nhiệm vụ điều tra hồ sơ Steele, một nhiệm vụ mà ông Mueller cho rằng nằm ngoài phạm vi điều tra của ông. Theo lời khai của bà Anderson, nhóm phụ trách về hồ sơ này của ông Mueller gồm ít nhất năm đặc vụ.
Như một phần trong nhiệm vụ của họ, bà Hertzog và bà Anderson đã điều tra hai trong số các nguồn được cho là nguồn tin mật của ông Danchenko, gồm bà Olga Galkina, một công dân Nga sống ở Síp, và ông Charles Dolan, một giám đốc quan hệ công chúng có mối liên hệ lâu năm với ông Bill và bà Hillary Clinton. Một minh chứng cho công sức mà nhóm của ông Mueller đã bỏ ra để điều tra về hồ sơ này, là việc bà Anderson đã bay đến Síp để đích thân thẩm vấn bà Galkina.
Theo lời khai của bà Anderson vào tuần trước, bà Galkina thừa nhận rằng ông Dolan là nguồn cung cấp hồ sơ. Với mối liên hệ lâu dài của ông Dolan với gia đình nhà Clinton, việc này gây ra một vấn đề lớn cho nhóm của ông Mueller. Khi bà Anderson cũng phát hiện ra thêm rằng ông Dolan có quan hệ tốt với các quan chức cấp cao hơn của chính phủ Nga, bà đã khuyến nghị nên mở một cuộc điều tra về ông Dolan. Tuy nhiên, theo lời khai của bà, nhóm của ông Mueller đã ngăn không cho tiếp tục cuộc điều tra và hủy bỏ bản ghi nhớ của bà về vấn đề này.
Nhưng những tuyên bố sai sự thật của ông Mueller không dừng ở đó. Một người được cho là nhân vật trung tâm trong hồ sơ này, ông Sergei Millian, hiện tuyên bố trên Twitter rằng ông đã liên lạc với văn phòng của ông Mueller từ năm 2017 đến năm 2019. Báo cáo của ông Mueller nói rằng ông Millian đã từ chối gặp các điều tra viên. Ông Millian tuyên bố rằng ông đã đề nghị gặp nhóm của ông Mueller ở nhiều địa điểm khác nhau, bao gồm cả ở Vương quốc Anh và Thụy Sĩ. Nhóm của ông Mueller có thể dễ dàng sắp xếp một cuộc gặp như vậy nếu họ muốn, như được minh chứng bằng thực tế là họ sẵn sàng và có thể gặp gỡ bà Galkina ở Síp.
Có vẻ như lý do ông Mueller không muốn nói chuyện với ông Millian — và sau đó đã nói dối về sự thật này — rằng ông Millian là trung tâm của hồ sơ. Theo ông Steele, ông Millian là người khởi xướng các cáo buộc chính trong hồ sơ đó, bao gồm cả việc có một “âm mưu hợp tác cặn kẽ” giữa ông Trump và Điện Kremlin, câu chuyện khét tiếng về cuốn băng đi tiểu (cáo buộc rằng ông Trump yêu cầu gái gọi đi tiểu trước mặt mình ở Nga), và rằng Nga đã giúp ông Trump bằng cách chuyển các thư điện tử bị xâm nhập và đánh cắp của Ủy ban Quốc gia Đảng Dân Chủ tới Wikileaks.
Tuy nhiên, có một trở ngại không lường trước. Ông Millian chưa bao giờ nói chuyện với ông Steele hay ông Danchenko. Ông Danchenko sau đó thừa nhận với FBI rằng ông ấy đã nói điều trái ngược cho ông Steele. Đây không chỉ là vấn đề của riêng ông Danchenko mà còn là vấn đề của cả ông Mueller và FBI. Nếu không có ông Millian, các cáo buộc chính của hồ sơ này sẽ sụp đổ. Đó là lý do tại sao ông Mueller không thể nói chuyện với ông Millian.
Trong khi những tiết lộ của ông Durham giải thích các khía cạnh quan trọng của cuộc săn phù thủy giả chống lại ông Trump, chúng không có tác dụng mấy trừ khi những người gây ra những điều này bị buộc phải chịu trách nhiệm.
Bản thân ông Durham đã thể hiện sự thờ ơ rõ rệt trong việc theo đuổi các nhân vật chính của chính phủ như ông Comey hay ông Mueller, thay vào đó tập trung vào các nhân vật tư nhân. Một lý do tiềm năng cho điều này có thể là ông Durham đã bị trói buộc bởi Bộ Tư pháp của ông Biden. Nếu đúng như vậy, báo cáo cuối cùng của ông Durham, có thể sẽ được phát hành trong vài tháng tới, nên nêu chi tiết các trường hợp cản trở đó.
Bất kể có những lý do gì khiến ông Durham không được theo đuổi các lãnh đạo FBI và nhóm của ông Mueller, thì giờ đây ông đã để lại dấu vết bằng chứng cho những người khác thực hiện việc đó.
Minh Ngọc biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc từ The Epoch Times