Làm thế nào mà sự phân biệt đối xử người da trắng lại trở thành một vấn đề của phái bảo tồn truyền thống
Cuộc tranh luận đã thay đổi kể từ phán quyết của Tối cao Pháp viện về vấn đề tuyển sinh dựa trên chủng tộc.
Điều này đã trở thành một chủ đề. Trong nhiều năm nay, các nhà bình luận cánh hữu từ ông Matt Walsh đến bà Ann Coulter đã cáo buộc giới quyền uy trong Đảng Cộng Hòa đã không giải quyết được vấn đề phân biệt đối xử nhắm vào người Mỹ da trắng.
“Đảng Cộng Hòa cảm thấy sợ phải tuyên bố một điều hiển nhiên: Sự phân biệt đối xử người da trắng là không công bằng với người da trắng. Thay vào đó, lập luận ưa thích là: ‘Điều đó cũng đâu có tốt cho người gốc Phi Châu!’” bà Coulter viết trên Substack của mình vài tuần trước.
Tuy nhiên, tâm tình này đang thay đổi nhanh chóng ở những người bảo tồn truyền thống ưu tú, trong đó có cả những người có thể định hướng chính phủ tổng thống của Đảng Cộng Hòa trong tương lai.
Trên cơ sở một phán quyết mang tính bước ngoặt của Tối cao Pháp viện phản đối hành động khẳng định, các nhà trí thức theo phái bảo tồn truyền thống đã cải thiện tình thế của họ trước sự phân biệt đối xử chống người da trắng trong khi hạn chế một số hành vi kiểm soát nội bộ đã từng dập tắt việc thảo luận. Hành động khẳng định là một hành động với mục đích khắc phục sự phân biệt đối xử trong quá khứ đối với người Mỹ gốc Phi Châu, nhưng điều này đã trở thành chướng ngại dai dẳng đối với người Mỹ gốc Âu Châu và Á Châu.
Ông Steve Sailer, một cây viết bị giới quyền uy tân bảo tồn truyền thống cũ tẩy chay, đã trở lại sau khi bị đày ải. Và ông Jeremy Carl, một cựu quan chức trong chính phủ cựu Tổng thống Trump, đang thực hiện chuyến du lịch gồm những người rất có ảnh hưởng theo phái bảo tồn truyền thống nhằm kêu gọi ủng hộ cho cuốn sách mới của mình, “The Unprotected Class: How Anti-White Racism Is Tearing America Apart” (Giai tầng Không được Bảo vệ: Chủ nghĩa phân biệt chủng tộc Chống người Da Trắng đang Xé nát nước Mỹ Như thế nào). Ông sẽ bàn luận công khai với ông Tucker Carlson, anh Charlie Kirk, và những tên tuổi lớn khác về các chủ đề từng bị cánh hữu chủ lưu của Mỹ ngăn chặn.
Cuộc phỏng vấn của ông với ông Carlson đã khiến ông chủ sở hữu X Elon Musk phản ứng lại là: “Đáng lo ngại.”
Ngay cả cựu Tổng thống Donald Trump cũng đang đáp lại tâm trạng chung của cả nước.
“Tôi nghĩ có một cảm giác rõ ràng chống người da trắng ở đất nước này, và điều đó không thể được cho phép,” ông nói trong một cuộc phỏng vấn gần đây với tờ Time.
“Môi trường tự do hơn rất nhiều so với chỉ vài năm trước. Việc bàn luận về chủ nghĩa phân biệt chủng tộc chống người da trắng không còn là điều cấm kỵ ở mọi nơi nữa,” ông Carl viết trong cuốn sách của mình.
Các phán quyết của Tối cao Pháp viện
Tháng 06/2022, Tối cao Pháp viện đã lật ngược phán quyết Roe kiện Wade, thúc đẩy mạnh mẽ việc tranh luận trên toàn quốc về vấn đề phá thai. Gần như đúng một năm sau, phán quyết của Pháp viện trong một vụ kiện giữa các sinh viên dự tuyển người Mỹ gốc Á Châu kiện Đại học Harvard và Đại học North Carolina đã đem đến một cú choáng váng khác cho hệ thống [đại học] Mỹ này.
Trong một phán quyết với 6 phiếu thuận – 3 phiếu chống, Pháp viện xét thấy rằng các chương trình hành động khẳng định dựa trên chủng tộc của các trường này đã vi phạm Điều khoản Bảo vệ Bình đẳng của Tu chính án thứ 14.
“Loại bỏ phân biệt chủng tộc có nghĩa là loại bỏ tất cả điều đó,” Chánh án John Roberts viết trong ý kiến đa số.
Mặc dù vụ kiện này là do các sinh viên gốc Á Châu đệ đơn, nhưng kết quả này hứa hẹn sẽ thay đổi kỳ vọng tuyển sinh đối với sinh viên da trắng, những người từ lâu đã bất mãn với các tiêu chuẩn hành động khẳng định. Mô hình tương tự xuất hiện khi xem xét các kỳ tuyển sinh vào trường luật và trường y—một số nhóm cần phải có thành tích tốt hơn thì mới được tuyển vào.
Trong vụ kiện Sinh viên vì Tuyển sinh Công bằng, trưởng bộ phận tuyển sinh của Harvard đã làm chứng rằng sinh viên da trắng và gốc Á Châu phải đạt điểm số cao hơn sinh viên gốc Phi Châu và gốc Tây Ban Nha thì mới được Harvard để mắt đến.
Nhưng học đường chỉ là sự khởi đầu. Những thông lệ có ý thức về chủng tộc ở nơi công sở cũng đang bị kiện tụng.
Đầu năm 2024, America First Legal, một tổ chức do cựu cố vấn Stephen Miller của cựu Tổng thống Trump thành lập, đã kiện Paramount Global, CBS Entertainment, và CBS Studios vì cho rằng những hãng này phân biệt đối xử đối với một người nam da trắng, dị tính.
Và các nhà quan sát pháp lý đang nói rằng một phán quyết của Tối cao Pháp viện hồi tháng 04/2024 sẽ giúp những người làm công ăn lương dễ dàng kiện các sáng kiến đa dạng, công bằng, và hòa nhập (DEI).
Phán quyết về hành động khẳng định của Tối cao Pháp viện là một tin tức quan trọng hơn nhiều so với một câu chuyện khác hồi mùa hè năm 2023 — cụ thể là, nỗ lực tẩy chay nhà khoa học xã hội Richard Hanania trước khi cuốn sách “The Origins of Woke” (Nguồn gốc của Thức tỉnh) của ông được xuất bản.
Nhưng số phận của ông Hanania mới quan trọng. Đó là một dấu hiệu chính cho thấy thái độ của những người theo phái bảo tồn truyền thống đang thay đổi như thế nào.
Tin tức từ Huffington Post tiết lộ rằng lúc trước ông Hanania đã xuất bản tài liệu gây tranh cãi hơn nhiều dưới bút danh Richard Hoste.
Ông đã viết một lời thừa nhận sai lầm trên Substack, “Why I Used to Suck, and (Hopefully) No Longer Do” (Lý do tôi từng bợ đỡ, và (hy vọng) không còn làm vậy nữa) để lên án nhiều quan điểm trong quá khứ của mình.
Ngay cả sau khi câu chuyện vỡ lở, ông Hanania vẫn xuất hiện trên các hãng truyền thông bảo tồn truyền thống, trong đó có cả podcast của anh Kirk.
Cuối cùng, việc gây áp lực lên để các nhà xuất bản không phát hành đã thất bại, và cuốn sách của ông đã được phát hành.
Ông Hanania nói với The Epoch Times: “Tôi nghĩ rằng phong trào bảo tồn truyền thống đang đi đúng hướng.” Ông lập luận rằng phong trào này không thể bị loại bỏ trên các hãng truyền thông cánh tả “vì điều gì đó mà phe cánh tả không thích.”
“Không ai có thể gây áp lực lên tôi cả,” ông nói, đồng thời lưu ý rằng ông Musk và Tổng giám đốc Substack Chris Best thích tác phẩm của ông.
Tuy nhiên, có thể sau này họ tên của ông Hanania sẽ không được ghi vào chỗ đề tên tác giả trên tờ New York Times và Washington Post, những tờ báo trụ cột của giới quyền uy từng xuất bản tác phẩm của ông.
Ông Sailer quay trở lại
Ông Hanania vẫn vực đậy được sau vụ tẩy chay, ít ra là vụ tẩy chay từ cánh tả.
Nhưng hai thập niên trước, một nhân vật nổi tiếng nổi loạn và có hiểu biết về số liệu thống kê khác của thế giới truyền thông bảo tồn truyền thống đã có một kinh nghiệm rất khác.
Ông Steve Sailer từng viết bài cho các tờ báo tương đối chính thống, trong đó có National Review.
Mặc dù lối viết lách gây tranh cãi của ông về chủng tộc, tội phạm, và di truyền học luôn là một thứ khó quảng bá cho giới quyền uy, nhưng ông đã không bị loại khỏi phiên bản xã hội lịch sự của giới truyền thông bảo tồn truyền thống cho đến năm 2005, sau khi cơn bão Katrina đổ bộ vào New Orleans. Ông cho rằng phương châm của thành phố này, “Hãy để thời gian trôi qua đầy ý nghĩa,” là một “thông điệp đặc biệt nguy hiểm” đối với những người Mỹ gốc Phi Châu có trình độ học vấn thấp trong thành phố.
Chuyên gia John Podhoretz, một trong những người bảo vệ trung thành nhất cho cuộc Chiến tranh Iraq, đã dẫn đầu cáo buộc chống lại bài báo của ông Sailer, vốn dĩ cũng chỉ trích Tổng thống đương thời George W. Bush. Sự lạnh lùng của giới tinh hoa tân bảo tồn truyền thống đối với ông Sailer dần dần kết thành một khối băng.
Tuy nhiên, ông đã kiên trì. Ông Sailer tiếp tục viết cho nhiều ấn phẩm khác nhau, như Taki’s Mag chẳng hạn. Ông cũng nổi lên như một người đăng nhiều bài viết trên X, thường xuyên đáp trả chuyên gia thiên tả Matt Yglesias.
Giờ đây, người đàn ông đến từ Thung lũng San Fernando này đang trở lại sau khi bị đày ải.
Giáo sư Luật Amy Wax của Đại học Pennsylvania nói với The Epoch Times: “Sự trở lại của ông Steve Sailer là một hiện tượng rất đáng chú ý và quan trọng.”
Bà Wax nhớ lại một bữa ăn ở Hoa Thịnh Đốn với biên tập viên cao cấp của The American Conservative, bà Helen Andrews, ngay sau khi bà Andrews được bổ nhiệm vào chức vụ đó. Bà Wax cho biết bà đã khuyến khích bà Andrews là người tiên phong đưa ông Sailer cùng ông John Derbyshire, một cây viết bảo tồn truyền thống khác bị tẩy chay, quay trở lại. Bà Andrews đã xác nhận những lời này của bà Wax.
Bài báo tháng 03/2023 của bà Andrews viết cho tạp chí Compact Magazine về ông Sailer đã là bước đầu tiên trên con đường giúp ông quay trở lại.
“Mọi người đều đọc bài của ông ấy. Những câu chuyện mà ông Sailer hé lộ có thể được mô tả như thuốc nhuộm xanh khi chúng thấm qua phần còn lại của các hãng truyền thông,” bà viết.
Tháng 10/2023, lần đầu tiên sau khoảng một thập niên, tờ American Conservative đã đăng một bài báo của ông Sailer.
Và Passage Press đã phát hành một danh sách những tác phẩm hay nhất của tác giả này, “Noticing,” kèm theo lời giới thiệu của ông Carlson: “Nếu chế độ nhân tài là có thật, thì ông Steve Sailer sẽ là một trong những cây viết nổi tiếng nhất thế giới.”
Mùa xuân này, ông Sailer đã có chuyến du hành để quảng bá cuốn sách tại các “sự kiện nghệ sĩ” tư nhân cao cấp trên khắp nước Mỹ. Ông cũng xuất hiện trên nhiều chương trình podcast khác nhau, trong đó có cả podcast của anh Kirk.
“Tôi nghĩ rằng sự thái quá tăng lên không ngừng sau vụ ông George Floyd và BLM [Black Lives Matter]—quy kết mọi khác biệt nhóm là do quyền người da trắng thượng đẳng, cùng với việc nhiệt tình thực thi những tư tưởng cấp tiến này—đã khiến mọi người phải tìm kiếm những cách giải thích thay thế cho các vấn đề chủng tộc. Ông Steve đưa ra những lựa chọn thay thế này và thực hiện theo cách dễ hiểu, chặt chẽ về kinh nghiệm, và có năng lực tiên đoán mạnh mẽ,” một người dùng trên X có biệt danh “Lomez” đứng sau công ty Passage Press cho biết.
Thậm chí nhiều người theo phái bảo tồn truyền thống dường như tin rằng quyền thượng đẳng của người da trắng, hoặc điều gì đó tương tự, có thể giải thích mọi khác biệt giữa các nhóm.
Một cuộc thăm dò của YouGov/Đại học Massachusetts Amherst năm 2021 cho thấy 26% người ủng hộ Đảng Cộng Hòa và 27% những người theo phái bảo tồn truyền thống tin rằng học sinh trung học hoặc trung học cơ sở ở các trường công lập nên được dạy rằng “bất kỳ khác biệt nào giữa người gốc Âu Châu và gốc Phi Châu đều là do nạn phân biệt chủng tộc gây ra.” Con số đó quá ít ỏi so với 72% người ủng hộ Đảng Dân Chủ và 80% những người theo chủ nghĩa tự do tán thành những tiết học như vậy.
Khi đánh giá lý do tại sao rất nhiều người đổ lỗi cho thành kiến của người da trắng về mọi sự khác biệt gây khó chịu, thì thật khó để bỏ qua lịch sử lâu dài của các nhà trí thức cánh tả với những luận điệu thù địch nhằm vào “độ trắng” và người da trắng, từ lời kêu gọi xóa bỏ chủng tộc da trắng của ông Noel Ignatiev đến lời khẳng định hồi năm 1967 của bà Susan Sontag rằng chủng tộc da trắng là “căn bệnh ung thư của lịch sử loài người”—mặc dù sau đó bà Sontag đã rút lại ý tưởng đó đó trong một cuộc phỏng vấn với ông Pat Buchanan. Nửa thế kỷ sau, sự tự ti chưa từng có về chủng tộc của những người da trắng theo chủ nghĩa tự do cho thấy những thông điệp của bà Sontag và nhiều người kế nhiệm bà, cả trí thức lẫn bình dân, đã để lại một dấu ấn.
Trong cuốn Nguồn gốc của Tỉnh thức, ông Hanania tìm kiếm các câu trả lời cho vấn đề phân biệt chủng tộc thời hiện đại thông qua những thay đổi về luật—chẳng hạn, những thay đổi sắc lệnh thời cố Tổng thống Lyndon B. Johnson và những phán quyết của tòa án bác bỏ các tiêu chuẩn “có tác động khác nhau” tương tự như hành động khẳng định.
Ông nói với The Epoch Times rằng ông tin khu vực tư nhân, không giống như giới học thuật, sẽ phản ứng tích cực với điều đó: “Các trường đại học đã thực sự bị cuốn xa về mặt ý thức hệ… Các doanh nghiệp chỉ muốn kiếm tiền.”
Nhưng liệu lòng tham có thể đánh bại được tín ngưỡng?
Trong một đánh giá về cuốn sách viết cho American Conservative và cuộc phỏng vấn với The Epoch Times, bà Wax cho rằng ông Hanania đã đánh giá thấp tác động của “sự thức tỉnh” đối với người Mỹ, trong đó có nhiều người theo phái bảo tồn truyền thống. Các giá trị bình đẳng của người Mỹ là quá thâm căn cố đế.
“Đảng Cộng Hòa đã tuân theo các tiêu chuẩn kép và những thứ tương tự của chế độ dân quyền trong một thời gian quá dài bởi vì họ không muốn đối đầu và giải quyết những gì sẽ xảy ra trong một chế độ nhân tài đích thực—họ chỉ quay lưng lại với nó,” bà nói.
Đối mặt với ‘chủ nghĩa phân biệt chủng tộc chống người da trắng’
Giống như cuốn “Nguồn gốc của Thức tỉnh,” cuốn “Giai tầng Không được bảo vệ” (The Unprotected Class) không đào sâu vào nguyên nhân khiến các nhóm người trở nên khác biệt. Tuy nhiên, tuy rằng các giải pháp của ông Carl cho vấn đề phân biệt chủng tộc cũng giống với các giải pháp của ông Hanania, nhưng tác phẩm của ông có những chỗ phản đối rộng rãi hơn và toàn diện hơn việc trừng phạt công khai nạn chống lại người da trắng—điều mà ông mô tả một cách không biện hộ là “sự phân biệt chủng tộc chống người da trắng.”
Cuốn sách “Giai tầng Không được bảo vệ” mở đầu bằng câu văn có từ ngữ “ung nhọt” trứ danh của bà Sontag.
Ông Carl lập luận rằng người Mỹ da trắng phải đối mặt với sự thù địch trên truyền thông, những cáo buộc sai trái về tội ác do thù hận, bộ máy quan liêu DEI phân biệt đối xử, sự đổ lỗi không thỏa đáng cho tội ác từ chế độ nô lệ toàn cầu, v.v. Tất cả những điều này đang diễn ra trong khi [người da trắng] có tỷ lệ phần trăm dân số giảm và đang chấm dứt đời mình với tỷ lệ gia tăng do các vụ tự tử, dùng thuốc quá liều, và “những ca tử vong vì tuyệt vọng” khác.
Thậm chí ông còn ví người Mỹ da trắng với người Mỹ Bản địa “như trong thời người da trắng khẳng định sự thống trị của họ trên lục địa Bắc Mỹ.”
Đối với ông Hanania, tình trạng này bắt đầu với chút oán giận. Theo cách nói của mình, ông đặt vấn đề về ý định “đến gặp người da trắng và nói, ‘Quý vị là một nhóm nạn nhân khác, và quý vị phải chống trả.’”
Ông Carl bảo vệ cách tiếp cận của mình.
“Đây không phải là một kiểu chính trị oán giận, mà là đòi công lý. Đó là lời tuyên bố rằng người Mỹ da trắng cần ngừng hành động như những người vợ/chồng bị ngược đãi để đứng lên bảo vệ mình mà không cần biện bạch,” ông nói.
Một số chính trị gia Đảng Cộng Hòa đang hành động, hoặc ít ra hứa rằng họ sẽ hành động.
Hồi tháng Một, với sự ủng hộ của Thống đốc Ron DeSantis, Sở Giáo dục Florida đã thông qua một quy định cấm các chương trình DEI trong hệ thống đại học tiểu bang này.
Cựu Tổng thống Trump đã cam kết đảo ngược một sắc lệnh của chính phủ Tổng thống Biden yêu cầu có “các nhóm công bằng tại các cơ quan” tập trung vào vấn đề chủng tộc trong toàn bộ chính phủ liên bang. Ông Trump cũng tuyên bố sẽ cắt giảm tài trợ cho các chương trình về thuyết chủng tộc trọng yếu (CRT) dành cho trẻ em.
Truyền thông đã nhận thấy những người theo hướng bảo tồn truyền thống ngày càng xem trọng vấn đề phân biệt đối xử chống người da trắng. Một bài báo gần đây của Axios cảnh báo rằng “Các đồng minh của ông Trump mưu tính các biện pháp bảo vệ chống phân biệt chủng tộc” cho người da trắng, trích dẫn các vụ kiện của America First Legal cùng những diễn biến khác.
Ông Carl, một quan chức chính phủ thời cựu Tổng thống Trump, cho biết: “Rất nhiều mục trong Nghị trình 47 của ông Trump sẽ giúp ích nếu ông ấy thực hiện (và quan trọng là ‘nếu’).” Ông nhấn mạnh rằng cần phải có một chiến lược cho các cuộc tranh chấp có thể xảy ra tại tòa án cùng “những trợ lý rất tài năng, trung thành, và chăm chỉ để giải quyết mọi việc.”
“Điều có ý nghĩa nhất mà ông ấy [TT Trump] có thể cố gắng thực hiện là một cuộc cải tổ quy mô lớn phần nào chế độ dân quyền của chúng ta và thay đổi hoàn toàn bộ phận dân quyền chống người da trắng của chúng ta [tại Bộ Tư pháp] — có nghĩa là sa thải rất nhiều người. Chúng ta sẽ phải xem liệu ông ấy có hứng thú với trận chiến đó hay không,” ông Carl cho biết.
Cẩm An biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc từ The Epoch Times