Hoa kiều bất đồng chính kiến lo lắng cho thân nhân ở Trung Quốc vào dịp tròn 100 năm ngày thành lập Trung Cộng
Khi nhà cầm quyền tại Bắc Kinh đánh dấu kỷ niệm 100 năm ngày thành lập Đảng Cộng sản Trung Quốc (Trung Cộng) vào ngày 01/07 với nhiều sự kiện, các nhà bất đồng chính kiến người Hoa ở hải ngoại lại bồn chồn lo lắng cho sự an nguy của gia đình họ ở Trung Quốc.
Trong nhiều thập kỷ, các nhà bất đồng chính kiến và các nhóm thiểu số bị đàn áp ở Trung Quốc đã bị các nhà chức trách tạo phản xạ có điều kiện để lường trước những vị khách không mời mà đến – có thể là cảnh sát hoặc nhân viên an ninh – vào một số khoảng thời gian nhạy cảm nhất định mỗi năm, thường là các ngày lễ quốc gia hoặc những ngày quan trọng đối với Trung Cộng, chẳng hạn như ngày 01/07.
Năm nay, nhiều nhà bất đồng chính kiến và thành viên của các nhóm thiểu số bị đàn áp người Hoa ở hải ngoại đã cảm thấy lo lắng hơn về thân nhân của họ ở Trung Quốc khi Trung Cộng tập trung các sự kiện xung quanh việc ông Tập Cận Bình “khắc ghi sứ mệnh, không quên tâm nguyện thuở đầu.”
Cha mẹ bị cảnh sát bắt giữ ở Trung Quốc
Cô Diêu Viễn Ưng (Yao Yulanda), một phụ nữ 36 tuổi sống ở San Jose, California, nói với The Epoch Times rằng gần đây cha mẹ già của cô đã bị cảnh sát giam giữ tại căn hộ của họ ở thành phố Nam Dương, tỉnh Hà Nam, thuộc miền trung Trung Quốc.
“Cha mẹ tôi tu luyện Pháp Luân Công,” cô Diêu cho biết, và cô cũng là một học viên Pháp Luân Công.
Pháp Luân Công là một môn tu luyện tinh thần cổ xưa bắt nguồn từ văn hóa truyền thống Trung Hoa. Pháp môn tu luyện này gồm năm bài công pháp thiền định, và các học viên tuân theo ba nguyên lý chân, thiện, và nhẫn trong cuộc sống thường nhật của mình. Vào tháng 07/1999, Trung Cộng bắt đầu đàn áp nhóm người tu luyện này.
Cô Diêu cho biết, hôm 20/06, một số cảnh sát đã tới gõ cửa căn hộ của cha mẹ cô mà không có lệnh khám xét. Khi cha mẹ cô từ chối mở cửa, các cảnh sát đã gọi chủ nhân của căn hộ tới và buộc người chủ này yêu cầu cha mẹ cô Diêu mở cửa.
Cha mẹ cô Diêu vẫn khóa cửa, vì vậy nhóm cảnh sát này đã phá khóa từ bên ngoài và cố gắng đột nhập nhưng bất thành. Cảnh sát đã canh giữ bên ngoài tòa nhà này suốt một ngày trước khi họ rời đi.
Cô Diêu cho biết cha mẹ cô vẫn không an toàn khi rời khỏi căn hộ của họ vì cảnh sát đã nói với họ rằng họ sẽ quay trở lại mỗi ngày trong khoảng thời gian trước và sau ngày 01/07. Cha mẹ cô Diêu đã phải gọi điện cho người thân để nhờ họ mang đến một số nhu yếu phẩm.
Cha mẹ của cô Diêu, ông Diêu Quốc Phú (Yao Guofu) và bà Lương Hân (Lian Xin), đã bị bắt hồi tháng 12/2015 sau khi nhà cầm quyền tìm thấy tài liệu tiết lộ sự tàn bạo của cuộc đàn áp Pháp Luân Công của Trung Cộng trong nhà của họ. Họ bị kết án 4 năm rưỡi tù giam và được tại ngoại hồi tháng 06/2020.
Cô Diêu cho biết rằng trước ngày 20/06, đã có vài lần các nhân viên an ninh từ khu vực nơi cha mẹ cô sinh sống tới nhà và quấy rối cha mẹ cô bằng cách tự tiện chụp ảnh bên trong căn hộ của họ mà không có sự cho phép và yêu cầu cha mẹ cô tham gia các lớp học cải tạo.
Cô Diêu cũng nói với The Epoch Times rằng cô đã bị đưa vào trại lao động trong một năm rưỡi vì cô tu luyện Pháp Luân Công. Cô được trả tự do vào tháng 06/2013 và 5 tháng sau cô đã đến Hoa Kỳ để được sống một cuộc sống tự do tự tại.
Cha mẹ trốn khỏi Trung Quốc nhưng bị cắt lương hưu
Cô Trịnh Vân (Zheng Yun), một nhà hoạt động cho nền dân chủ của Trung Quốc ở Bắc California, cũng nói với The Epoch Times rằng cô không muốn liên lạc với người thân của mình ở Trung Quốc trong những khoảng thời gian nhạy cảm như những ngày cận kề ngày 01/07 này.
Cô Trịnh nói, “Tôi không liên lạc với người thân của mình ở Trung Quốc [gần ngày 1 tháng 7] vì sự an toàn của bản thân họ.”
Cô Trịnh là một nhà hoạt động dân chủ cấp cơ sở ở Trung Quốc trước khi cô đào thoát sang Hoa Kỳ vào năm 2016. Trung Cộng đã dàn xếp một cuộc đàn áp quy mô lớn đối với các nhà hoạt động nhân quyền vào ngày 09/07/2015, bắt giữ hàng trăm luật sư nhân quyền và chuyên gia pháp lý trên khắp đất nước. Nhiều người trong số họ sau đó đã bị kết án tù vào năm 2016 và 2017. Cô Trịnh và chồng đã chạy trốn sang Hoa Kỳ dưới dạng tị nạn chính trị.
Cô Trịnh hiện là chủ tịch chi nhánh Bắc California của Liên đoàn vì một Trung Quốc Dân chủ, một nhóm chính trị có trụ sở tại Canada ủng hộ việc dân chủ hóa Trung Quốc thông qua phản đối Trung Cộng. Cô cũng là thành viên hội đồng quản trị của Tổ chức Giáo dục Dân chủ Trung Quốc, một tổ chức bất vụ lợi có trụ sở tại San Francisco, thúc đẩy sự thịnh vượng và tiến bộ của xã hội Trung Quốc vì dân chủ, tự do và nhân quyền.
Sự tham gia tích cực của cô Trịnh vào phong trào dân chủ của Trung Quốc ở Hoa Kỳ đã thu hút sự chú ý từ Bộ An ninh Quốc gia Trung Quốc. Bộ này đã liên hệ với nhà máy quốc doanh mà cô từng làm việc trước khi cô rời Trung Quốc và thông báo công khai rằng không ai được phép liên hệ với cô. Họ cũng tung tin đồn rằng cô Trịnh và chồng cô đã trở thành người vô gia cư ở Hoa Kỳ.
Cha mẹ già của cô Trịnh đã về hưu từ một nhà máy quốc doanh ở Trung Quốc. Lo lắng cho tình hình của cô Trịnh, họ đã đến thăm cô vào năm 2019. Người thân của cô Trịnh nói với cô rằng chính quyền địa phương đã khám xét nhà của cha mẹ cô sau khi họ rời Trung Quốc.
Cả người thân và bạn bè của cô Trịnh đều đã nhiều lần bị cảnh sát sách nhiễu.
Tại Hoa Kỳ, cô và cha mẹ nhận được các cuộc gọi từ cơ quan cảnh sát ở Trung Quốc. Họ đã hăm dọa cha mẹ cô Trịnh để buộc họ quay trở lại Trung Quốc, nhưng cô Trịnh đã thuyết phục cha mẹ cô ở lại vì sự an toàn của chính họ. Các nhà chức trách Trung Quốc sau đó đã ngăn không cho cha mẹ của cô Trịnh nhận lương hưu.
Vào cuối năm 2020, những người bạn của cô Trịnh ở Trung Quốc nói với cô rằng cảnh sát địa phương đang lan truyền một tin đồn mới: cô Trịnh không thể sống sót ở Hoa Kỳ, đã trở về Trung Quốc và đã bị bắt và bị tống vào tù ở Thượng Hải.
Cô Trịnh cũng tuyên bố rằng nhiều Hoa kiều ủng hộ phong trào dân chủ của Trung Quốc dần dần không hoạt động nữa vì gia đình hoặc người thân của họ ở Trung Quốc bị Trung Cộng hù dọa hoặc sách nhiễu.
Hy vọng được viếng thăm mộ phần của mẹ
Ông Trình Khải (Cheng Kai) từng làm việc với tư cách là một ký giả trong hơn hai thập kỷ tại Đài Á Châu Tự do và đã về hưu hồi năm ngoái. Là một nhà bất đồng chính kiến trốn khỏi Trung Quốc vào năm 1990, ước mơ lớn nhất của ông là một ngày nào đó ông có thể quay trở lại Trung Quốc và đặt những nhành hoa lên nơi an nghỉ của mẹ mình.
Ông Trình đã không thể trở về Trung Quốc kể từ khi ông đào thoát sang Hoa Kỳ.
Khi biết tin mẹ ốm nặng vào mùa thu năm 2017, ông Trình đã nộp đơn xin thị thực tại Lãnh sự quán Trung Quốc ở San Francisco với hy vọng có thể về thăm mẹ ở Trung Quốc. Lãnh sự quán đã từ chối cấp thị thực cho ông. Mẹ ông mất vào tháng 01/2018 và ông đã không có cơ hội nhìn mặt mẹ mình lần cuối.
Ông Trình một lần nữa nộp đơn xin thị thực với hy vọng được dự đám tang của mẹ mình. Để thuyết phục lãnh sự quán cho ông đến Trung Quốc, ông đã nộp đơn gửi lãnh sự với lời hứa bằng văn bản: Ông sẽ không làm bất cứ điều gì khác ở Trung Quốc ngoài việc tham dự tang lễ. Đơn của ông ấy lại bị từ chối một lần nữa.
Trong phong trào dân chủ của sinh viên tại Quảng trường Thiên An Môn năm 1989, ông Trình là tổng biên tập của Nhật báo Hải Nam, một tờ báo cấp tỉnh chính thức thuộc sở hữu của nhà nước ở tỉnh Hải Nam của Trung Quốc.
Ông Trình là một người ủng hộ phong trào dân chủ mạnh mẽ. Ông đã công khai ủng hộ phong trào [năm 1989] bằng cách cho xuất bản một bức ảnh trên trang nhất hình ảnh các sinh viên và ông Triệu Tử Dương đứng cùng nhau tại Quảng trường Thiên An Môn. Ông Triệu từng là tổng bí thư của Trung Cộng và ủng hộ việc cải cách chính trị trong [nội bộ] đảng này. Ông Triệu sau đó đã mất vị trí lãnh đạo và bị quản thúc tại gia cho đến cuối đời.
Ông Trình đã bị loại khỏi vị trí trưởng ban biên tập của mình sau vụ thảm sát tại Quảng trường Thiên An Môn năm 1989 và lãnh đạo Trung Cộng lúc bấy giờ là Giang Trạch Dân đã ra lệnh trực tiếp điều tra ông. Ông Trình âm thầm rời Trung Quốc với sự giúp đỡ từ những người ủng hộ phong trào dân chủ khác.
Ông Trình nói với The Epoch Times rằng mẹ ông đã luôn ủng hộ ông. Trước lúc lâm chung, bà đã khóc vì nhớ ông Trình, người con trai cả của bà.
Ông Trình cho biết, “Tôi hy vọng rằng một ngày nào đó trong đời, tôi sẽ có cơ hội đến thăm nghĩa trang của mẹ tôi và đặt hoa trước bia mộ của bà.”
Nathan Su thực hiện
Hồng Ân biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc từ The Epoch Times
Xem thêm: