Hành Trình Đến Công Viên Quốc Gia Banff
Bãi cát đen dọc theo con Sông Athabaska là một địa danh thanh bình để viết lách và suy ngẫm về cuộc đào thoát dài một tuần của chúng tôi. Người bạn đồng hành trắng đen trung thành đang ngồi dưới chân tôi. Dòng nước chảy mạnh và ầm ĩ. Dọc theo mép sông, các con sóng nhỏ hôn nhẹ lên bờ cát. Phía xa xa có hai đỉnh núi bị che mờ bởi làn khói xám. Tôi không chắc là liệu đâu đó đang có cháy rừng. Nghĩ đến việc đó làm cho tim tôi nặng trĩu. Mắt hơi cay cay và cổ họng thì khô khốc.
Ở đây là Alberta, Di sản Thế giới được UNESCO công nhận là Công Viên Quốc Gia Banff và Hồ Louise là những nơi mà tôi cảm giác như đó là sân sau nhà mình vậy. Hồ Two Jack là nơi chúng tôi bắt đầu cuộc phiêu lưu nhỏ của mình. Khu cắm trại có nhiều cây cối rậm rạp được che chở bởi những bức tường đá khổng lồ. Khu thị trấn thương mại ở Banff lại yên tĩnh hơn bình thường một chút. Chúng tôi đi dạo vòng quanh các cửa hàng, mua vài đôi giày bốt, rồi vào quán Tex-Mex nhỏ xinh bên lề đường để ăn tối.
Nép mình trong những ngọn núi ở độ cao 5400 feet (1646 m) là Hồ Louise hùng vĩ, [nơi chốn của] cộng đồng sinh sống trên độ cao cao nhất Canada. Hồ được đặt theo tên của Công chúa Louise, Nữ công tước xứ Argyll. Khu vực này ban đầu được xác lập từ năm 1884 như một tiền đồn của Tuyến Đường Sắt Thái Bình Dương Canada. Một lâu đài rộng lớn nằm ở phía Đông của Hồ. Nó được xây dựng vào năm 1890 để thu hút những du khách giàu có đến với sự quyến rũ của những chuyến tàu hỏa và phong cảnh miền Tây xinh đẹp. Mặc dù sự hấp dẫn không thay đổi, nhưng phí đậu xe và nhân viên trông coi bãi đậu xe dường như đã làm hoen ố cảm giác hoang sơ của vùng nông thôn này.
Trong rất nhiều chuyến đi bộ đường dài và leo lên đây, tôi vẫn chưa từng chèo thuyền trên mặt hồ. Tôi đã phải bỏ nhiều công sức và mồ hôi mới có thể đưa được chiếc thuyền Kayak và mái chèo từ tàu hỏa đến được khu vực hồ nước, nhưng điều đó là hoàn toàn xứng đáng. Đó là một trải nghiệm tuyệt vời khi được chèo thuyền ở đây, trên một mặt hồ yên ả. Màu của nước ở hồ này là thật sự không thể giải thích được bằng từ ngữ thông thường kiểu như hai chữ màu xanh được. Nó có thể gợi nhớ đến những cảnh sắc của vùng Caribe, ngoại trừ việc nhiệt độ ở đây chỉ có 39 độ F (gần 4 độ C), nước của sông băng lạnh thấu xương. Màu ngọc lam ảo giác đến từ bụi mịn của sông băng được tạo ra bởi sự chuyển động của sông băng va chạm vào các nền đá tảng. Những hạt bụi này lẫn trong nước và khúc xạ thành những bước sóng ánh sáng màu xanh lam và xanh lục. Một số nhà khoa học nói rằng khi các sông băng tan chảy, màu sắc có thể thay đổi trong những năm tới.
[Chuyến đi bộ lên] đèo Sentinel
Đèo Sentinel nằm trong chương trình của chúng tôi. Chúng tôi thức dậy khi bình minh vừa ló dạng vì biết rằng bãi đậu xe sẽ nhanh chóng kín chỗ. Chúng tôi pha vội một ly cà phê sữa nóng, đóng gói đồ dùng cắm trại và lái xe ra khỏi ngôi làng ở khu vực Hồ Louise. Chúng tôi đã cực kỳ thất vọng, khi mới chỉ khoảng 7h30 sáng mà đã trông thấy một người đàn ông liên tục vẫy đèn báo hiệu là bãi đậu xe đã không còn chỗ nữa.
Tôi đã gào lên với anh ấy qua cửa sổ của xe: “Chúng tôi muốn đi bộ lên Đèo Sentinel. Còn chỗ trống nào không?” Anh ấy cũng vẫy tay với chúng tôi và gào lên rằng với chiếc xe tải và đồ cắm trại, chúng tôi có thể chiếm một vị trí bình thường. Thật xứng đáng khi mở miệng hỏi hoặc cầu nguyện. Chúng tôi lập tức vứt kế hoạch B và lái xe đến đầu đường mòn gần Hồ Moraine.
Hồ Moraine như là một viên lam bảo ngọc khác nằm bên dưới những đỉnh núi cao chót vót, dường như là chúng đang đứng trang nghiêm canh giữ viên ngọc quý vậy. Đây là điểm bắt đầu và kết thúc của chuyến đi bộ đường dài đến Đèo Sentinel.
Chúng tôi lùng sục trong đống đồ cắm trại của mình để tìm bữa trưa và thức ăn nhẹ, và sắp xếp lại cẩn thận những đồ dùng cần thiết cho việc chuyến đi núi của mình. Dựa theo những kinh nghiệm thực tế thử thách của mình, tôi chuẩn bị cho tất cả những trường hợp về thời tiết thậm chí nếu ngày đó nhiệt độ ở 80 độ F (27 độ C). Điều này có nghĩa là ngoài kem chống nắng và mũ có vành, tôi còn đóng gói thêm một bộ legging, áo mưa và áo khoác ngoài hoặc áo vest. Chúng ta sẽ không bao giờ biết rằng khi nào trời sẽ bỗng dưng đổ mưa hoặc từ đâu đó những ngọn gió đột ngột thổi tới…. hoặc kiểu như “ngay bây giờ tại đây”, như chúng ta nói trong thế giới yoga và du lịch hoang dã.
Con đường mòn lên đèo này rất dễ đi và bắt đầu bằng một loạt các ngã rẽ trước khi nó uốn khúc qua một thung lũng đầy hoa dại. Khi chúng tôi đến một nơi dường như là một ngõ cụt trên một đỉnh đèo dựng đứng sừng sững, xa xa trong khoảng không mù mịt khói, nếu tôi nheo mắt mạnh hơn, tôi có thể thấy một hàng dài những đường cong uốn lượn dẫn đến Đèo Sentinel. Kiểu đi trèo đèo, trượt dốc như thế này làm cho chân và phổi của tôi như bị đốt cháy trong quá trình vận động đó. Ít nhất phải cần nửa gallon (gần 2 lít) nước để xoa dịu cơn khát của tôi.
Có một đoạn đường nhô ra ở phía bên trái, nơi một sơ suất nhỏ có thể khiến một người trượt té xuống sườn núi khổng lồ đầy đá nhọn. Chú ý quan sát đường mòn và cẩn thận từng bước đi sẽ giữ cho chúng ta an toàn tiến về phía trước. Khi đỉnh đèo ngày càng gần hơn, tôi chuyển số sang nhịp thở thứ hai của mình. Phong cảnh trên đây thật là xứng đáng với đôi chân rụng rời của tôi. Đá tảng, vách đá nhọn và những hẻm núi khổng lồ chào đón chúng tôi trên đỉnh đèo. Xa xa có một người đang leo lên một hẻm núi dựng đứng. Chiếc nón màu trắng và chiếc áo đỏ của anh ấy nổi bật trong làn khói mờ mịt.
Ăn trưa trên một mỏm đá là một niềm vui không hề nhỏ. Chúng tôi ở lại một lúc và tận hưởng vẻ đẹp của cuộc sống quý giá này trước khi quay trở lại Hồ Moraine.
Leo núi là phải chịu đựng. Không có gì dễ dàng khi lên đến đỉnh, nhưng đừng tính đến chuyện đặt ủng xuống đất và bắt đầu bước đi nếu không biết rằng điều đó sẽ mang lại một sự khó chịu nhất định.
Làm sao để đến đó
Hãy kiểm tra các thông tin mới nhất về các yêu cầu và quy định khi du lịch ở đây.
Từ Calgary, lái xe khoảng 1,5h về hướng Tây trên Cao Tốc Trans Canada đến Banff và Hồ Louise. Hãy nhớ dừng lại ở Canmore trên đường đi.
Để có thêm thông tin, hãy truy cập trang web BanffLakeLouise.com
Tami Ellis là một nhà văn may mắn có một cuộc sống sống trên những ngọn đồi của Montana cùng với người bạn đời của mình và trang trại của gia đình cô nằm nép mình giữa hai bờ sông Nam Saskatchewan ở Alberta, Canada. Lấy cảm hứng từ thế giới, cô đã đến 45 quốc gia. Có thể liên hệ với cô ấy tại [email protected]
Hoàng Long biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc từ The Epoch Times
Xem thêm: