Gửi thế hệ tương lai: Hãy sống cuộc đời của bạn!
Nếu bạn thực sự muốn điều gì thì chỉ có bạn là người duy nhất có thể biến điều đó thành hiện thực. Khi ấy, bạn hãy suy nghĩ để trả lời câu hỏi: Tôi cần làm gì để hoàn thành việc này?
Tôi đã tận hưởng cuộc sống bởi niềm đam mê với các con vật. Ban đầu là với những chú ngựa. Tôi bắt đầu cưỡi ngựa khi mới được 9 tuổi. Cha mẹ tôi ủng hộ và đóng học phí cho tôi đi học cưỡi ngựa mỗi tuần một buổi. Được một thời gian ngắn, tôi lại thuyết phục họ cho tôi đi học vào sáng thứ Bảy, khoảng từ 7 giờ 30 sáng cho đến khi cha tôi đến đón tôi, cũng có thể là từ trưa đến 5 giờ chiều.
Tôi học được rằng nếu tôi giúp đỡ những người khác ở chuồng ngựa thì tôi sẽ được cưỡi ngựa của họ miễn phí. Khi được khoảng 10 đến 13 tuổi thì tôi đã cưỡi ngựa thành thạo và trở thành “người trông ngựa” – người săn sóc những chú ngựa của mọi người, chải lông và được cưỡi khi chủ đi vắng. Tôi đã làm việc đó miễn phí cho những cầu thủ mã cầu* để họ dắt ngựa đến các sự kiện và sau đó thì tôi đã được chăm sóc 3 con ngựa cho những cầu thủ polo này. Khi ở chuồng ngựa, tôi chơi bài với các bạn khác hoặc đọc sách nếu như tôi làm xong các công việc liên quan đến các chú ngựa. Như vậy là cha mẹ tôi đã tìm được cho tôi một môi trường an toàn tại chuồng ngựa và được giữ trẻ miễn phí.
Cha mẹ không cho tôi tiền để mua ngựa, nhưng cuối cùng họ đã đồng ý để tôi mua khi nào tôi có bằng lái xe và kiếm được công ăn việc làm. Vì vậy, khi 16 tuổi, tôi đã thi được bằng lái xe và kiếm được một công việc (tôi làm việc tại văn phòng của cha với mức lương tối thiểu 1.10 đô la/giờ), tôi bắt đầu tiết kiệm tiền và tìm nơi để mua ngựa nhưng làm thế nào để nuôi được con ngựa này và tiền đâu để trả các khoản chi phí khác cho ngựa như chăm sóc móng (ferrier) và chăm sóc sức khỏe (bác sĩ thú y).
Các bạn lưu ý rằng cha mẹ tôi không hướng dẫn cho tôi làm các việc này. Quan điểm của họ là: nếu việc nuôi ngựa có ý nghĩa với tôi thì tôi phải tự tìm cách giải quyết các việc liên quan đến con ngựa đó. Tôi cũng sẽ nói thêm rằng thành công trong cuộc sống của tôi chịu ảnh hưởng rất nhiều bởi nghị lực và sự kiên trì của tôi trong quá trình này.
Với sự giúp đỡ của Jeanne – người bạn gái lớn tuổi hơn tôi và bản thân cô ấy cũng là một vận động viên đua ngựa xuất sắc – tôi đã mua được một bé ngựa. Đó là một con ngựa non, 3 tuổi, béo tốt, được lai với giống ngựa quý của xứ Wales, đang sống vui vẻ trên cánh đồng của một nông dân và chưa được huấn luyện. Chúng tôi thỏa thuận với nhau rằng, bé ngựa non này vẫn sẽ được sống ở cánh đồng, trong trang trại của chị Jeanne và đến khi có thể cưỡi được thì Jeanne sẽ huấn luyện bé ngựa thành một phương tiện để di chuyển đến trường. Như vậy là khoản tiết kiệm 200 đô la của tôi đã được chuyển thành cô ngựa xinh đẹp màu đen rồi.
Những thử thách của tôi trong việc huấn luyện cô ngựa này là một câu chuyện khác, còn câu chuyện mà tôi rất vui được kể cho mọi người nghe đó là: cô ngựa này thực sự là niềm mơ ước của những người thích cưỡi ngựa. Đó là một cô ngựa với bộ lông mượt mà, hình dáng xinh đẹp mà ai cũng thích ngắm nhìn. Tôi đã cưỡi cô ngựa này đi khắp các con đường ở vùng quê và trong các buổi biểu diễn ngựa, cô ngựa đã mang đến niềm vui cho mọi người. Khi tôi vào đại học, cô ngựa này được chuyển đến sống một khoảng thời gian dài tại trang trại của Trung tâm tự nhiên Blandford (nơi cứu hộ các loài chim và cung cấp các chương trình giáo dục cho trẻ em) để các em bé có thể âu yếm và cho ăn.
Cuối tuần, tôi sẽ về nhà và đến trung tâm để cưỡi ngựa. Tôi đã học được rất nhiều điều về trung tâm cứu hộ tuyệt vời này – tôi thậm chí còn kết bạn với một con chim cú sừng vĩ đại (đây lại là một câu chuyện khác). Khi tôi lớn hơn, tôi có đủ tiền để trang trải cho các chi phí cho cô ngựa của tôi và thế là cô ấy được đưa trở lại chuồng ngựa. Khi tôi kết hôn và có cậu con trai con đầu lòng thì cô ngựa này lại là một điều rất tuyệt vời đối với bé. Cô ấy không bao giờ đá hoặc cắn bất kỳ ai và đặc biệt rất cẩn thận với trẻ em. Cuối cùng, tôi tặng cô cho một gia đình có nhiều trẻ em và tôi đã nhận được nhiều thiệp mừng Giáng Sinh từ cô ngựa này cho đến khi cô ấy mất vào tuổi 30.
Tóm lại: Giấc mơ có một con ngựa của tôi đã dạy tôi rằng tôi có thể biến điều này thành hiện thực. Tôi vẫn cưỡi ngựa ở tuổi 66 và môn thể thao này đã giúp tôi giữ được sức khỏe thể chất tuyệt vời. Tôi đã học được cách xác định mục tiêu, tìm ra những gì phải làm và sau đó hoàn thành tất cả các nhiệm vụ cần thiết để tận hưởng giấc mơ của mình. Trong quá trình tự tìm cách để đạt được mục tiêu, tôi đã gặp gỡ rất nhiều bạn bè và những tư vấn đã hướng dẫn tôi và cho tôi những lý do để hàng ngày tôi lại có thêm nhiệt tình và hạnh phúc trong cuộc sống. Thậm chí, cho đến tận bây giờ, giá trị cuộc sống của tôi vẫn được nâng cao vì các hoạt động với động vật và các bạn bè của tôi.
Tiến sĩ Laurene C. Mann
Bác sĩ Chẩn đoán hình ảnh đã nghỉ hưu
Tôi hiện đang sinh sống ở trang trại của mình cùng với chồng, gia đình và những người bạn, bao gồm năm con chó xù standard, một con mèo, sáu con gà và bốn con ngựa.
___________
Bạn muốn đưa ra lời khuyên gì cho các thế hệ trẻ?
Chúng tôi kêu gọi tất cả độc giả sẵn lòng chia sẻ những giá trị vượt thời gian có thể phân định rõ đúng và sai, và truyền cho thế hệ tương lai thông qua những kiến thức uyên thâm và kinh nghiệm của mình. Chúng tôi nhận thấy những thông điệp ý nghĩa truyền lại cho thế hệ tiếp theo đang giảm dần theo thời gian, và chỉ với một nền tảng đạo đức vững vàng thì thế hệ tương lai mới có thể phát triển mạnh mẽ.
Hãy gửi thông điệp của bạn, cùng với tên đầy đủ, tiểu bang và thông tin liên hệ của bạn tới [email protected] hoặc gửi thông điệp đó đến: Next Generation, The Epoch Times, 5 Penn Plaza, 8th Fl., New York, NY, 10001.
Chú thích của dịch giả:
Khánh Nam biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc từ The Epoch Times