Doanh nhân Đài Loan mất khoản đầu tư 2.2 triệu USD tại Trung Quốc do bị cưỡng bức phá hủy
Một doanh nhân Đài Loan đã mất trắng 20 năm làm việc vất vả và khoản đầu tư 16 triệu nhân dân tệ (2.2 triệu USD) ở tỉnh phía tây của Tân Cương sau khi chính quyền cưỡng bức phá hủy nhà máy của ông mà không báo trước vào năm 2019.
Sau 4 năm chật vật đòi bồi thường, ông nhận được câu trả lời của Bắc Kinh vẫn là “khai thác đất trái phép.”
“Đó là lời nói dối, tôi có tất cả tài liệu để chứng minh họ đã nói dối,” nạn nhân, ông Vương (đã yêu cầu sử dụng bí danh vì sợ bị trả thù), nói với The Epoch Times ấn bản Hoa ngữ.
Ông Vương giải thích: “Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) sẽ vứt bỏ quý vị sau khi họ xong việc với quý vị.” Ông cho biết ông hy vọng tìm được công lý bằng cách vạch trần tội ác của ĐCSTQ.
Đặt cược vào Trung Quốc chứng tỏ là một quyết định sai lầm
Ông Vương cho biết ông rất hối hận về những quyết định kinh doanh mà mình đã đưa ra cách đây 20 năm.
Theo lời ông Vương, lúc đó ông là người ủng hộ ĐCSTQ — nhưng ông cũng bày tỏ rằng vụ việc này đã dạy ông về sự tàn ác của nhà cầm quyền Cộng sản và triết lý của họ. Ông nói: “Bây giờ tôi đã biết tại sao chúng ta phải phản đối ĐCSTQ.”
Nhà máy của ông ở Tân Cương chủ yếu sản xuất các sản phẩm liên quan đến bảo vệ môi trường trong ngành dầu khí Trung Quốc. Năm 2019, khi ông trở lại Đài Loan để tiếp tục việc học cho các con, nhà máy của ông đã bị phá hủy hoàn toàn mà được không báo trước.
Ông Vương kể: “Tôi đã làm việc vất vả ở Trung Quốc trong 20 năm, khoảng thời gian quý giá nhất trong cuộc đời mình. Nhưng mọi thứ đã bị phá hủy chỉ sau một đêm mà không một lời giải thích.”
Là con gái của một cán bộ cao cấp trong đảng, vợ ông còn có anh chị em ruột làm việc trong Ủy ban Kiểm tra Kỷ luật Trung ương — một cơ quan kiểm soát nội bộ trong ĐCSTQ — trong khi một người họ hàng xa là phó thị trưởng. Bất kể gốc gác gia đình có quyền lực và ảnh hưởng xã hội nhất định, vợ ông cũng nhận thấy rằng thân nhân của bà đã trở nên xa cách với bà sau khi vụ phá hủy nhà máy. Ông Vương nói: “Tôi nhận ra rằng ĐCSTQ có thể quay lưng lại với quý vị chỉ trong chớp mắt.”
Ông Vương đã tìm kiếm sự trợ giúp từ chính phủ Đài Loan. Bộ Kinh tế, Ban Đại lục, và Tổ chức Trao đổi Eo biển trên hòn đảo này đều đã liên lạc với ông, nhưng hầu như không có tiến triển gì.
Theo ông Vương, ĐCSTQ chưa bao giờ phúc đáp các câu hỏi chính thức từ Đài Loan.
Sau đó, ông Vương đã cố gắng liên lạc với các cơ quan liên quan của ĐCSTQ, chẳng hạn như Văn phòng Sự vụ Đài Loan của Hội đồng Nhà nước, thông qua các tuyến thương mại. “Thái độ của họ qua điện thoại rất miễn cưỡng,” ông Vương cho biết.
Ông còn thuê một công ty luật ở Bắc Kinh, với hy vọng thực hiện các quyền của mình thông qua các tuyến hợp pháp. “Thực ra, yêu cầu của tôi rất đơn giản,” ông nói. “Tôi muốn lấy lại 16 triệu nhân dân tệ của mình. Trung Quốc nên bồi thường cho sự tổn thất của tôi.”
Khi được hỏi tại sao sau đó lại liên lạc với The Epoch Times để cung cấp các tài liệu, ông giải thích: “Tôi đã mất hai năm để lấy lại tài liệu bởi vì tình trạng phong tỏa … Tôi muốn vạch trần những lời dối trá của họ để mọi người biết đến.”
Ông nhấn mạnh rằng ngay từ đầu, ĐCSTQ sẽ dành nhiều sự thấu hiểu và ưu đãi cho các doanh nhân Đài Loan, “nhưng điều đó sẽ không kéo dài được lâu sau khi sự phát triển kinh tế đáp ứng được mục tiêu của họ.”
Trung Quốc: Một thị trường sản xuất tồi tệ
Ông Vương cho biết ông đã đến Trung Quốc vào giai đoạn đầu của cái gọi là Cải cách và Mở cửa của chế độ cộng sản này, một thời kỳ mà nền kinh tế Trung Quốc đang thực sự bùng nổ.
Nhưng mức lương của người Trung Quốc đã tăng lên, và chi phí trả trợ cấp và phúc lợi cho nhân viên cũng tăng vọt. Kết hợp cả hai điều này đã biến Trung Quốc thành một thị trường sản xuất kém cạnh tranh hơn nhiều. Ông cho biết, nhiều doanh nghiệp Đài Loan đã lựa chọn di dời dây chuyền sản xuất của họ sang Đông Nam Á.
Ông Vương bày tỏ: “Cùng với sự sụp đổ của nền kinh tế và ngành địa ốc Trung Quốc, ngày càng nhiều người mất niềm tin vào Trung Quốc.” Ông cho biết triển vọng chung của nền kinh tế ở Trung Quốc khá tiêu cực.
Bản tin có sự đóng góp của Yuan-chang Chang
Tuệ Minh biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc từ The Epoch Times