Điều làm nên một vẻ đẹp huyền thoại
Hành trình trở thành ngôi sao của nghệ sỹ múa chính Shen Yun, Carol Huang.
Điêu Thuyền, một trong tứ đại mỹ nhân huyền thoại của lịch sử Trung Hoa, là cái tên mà nhà nhà ở Trung Quốc đều biết. Cuốn tiểu thuyết lịch sử thế kỷ 14 Tam Quốc Chí mô tả câu chuyện về nàng Điêu Thuyền giúp cha nuôi của mình truất ngôi một lãnh chúa độc tài thông qua một mối tình tay ba được mưu tính trước. Ngày nay, người ta biết về nàng như một mỹ nhân với vẻ đẹp vô song đã hoàn thành việc mà không một chiến binh nào trong vùng làm được: chấm dứt một thế lực bạo tàn.
Vào cuối thời nhà Hán, quyền lực trong triều đình do tay một lãnh chúa độc ác thao túng. Được sự giúp đỡ của con trai nuôi, một tên lính đánh thuê đáng sợ, ông ta tàn phá vương triều và giết chết tất cả những ai dám thách thức. Một vị quan vì lòng trung thành với hoàng đế đã thực hiện một nhiệm vụ bất khả thi. Ông nảy ra một kế để phá vỡ liên minh cha con này bằng cách kết đôi từng người với cô con gái nuôi xinh đẹp của mình, nàng Điêu Thuyền.
Câu chuyện về Điêu Thuyền thu hút trí tưởng tượng của các văn nhân và họa sỹ Trung Hoa trong nhiều thế kỷ và truyền cảm hứng cho nhiều tác phẩm nghệ thuật. Trong mùa diễn năm 2019–2020, Đoàn Nghệ Thuật Biểu Diễn Shen Yun đã tái hiện câu chuyện huyền thoại này trong một vở vũ kịch mang tên Mỹ nhân kế.
Vào vai Điêu Thuyền là một trong những ngôi sao mới và nghệ sỹ múa chính của Shen Yun: Carol Huang. Khi được phỏng vấn cô, tôi vô cùng tò mò muốn gặp mặt người nghệ sỹ đã khắc họa một trong những đại mỹ nhân trong lịch sử Trung Hoa.
Trong trang phục đơn sắc thanh tao, cô Huang xuất hiện trước mặt tôi, mỉm cười. Điều khiến tôi ấn tượng ở thiếu nữ trẻ trung này là sự vui tươi và hoạt bát, ứng xử hết mực chân thành. Tôi không thể tìm ra dấu vết của mưu kế đã định hình nên cuộc đời phức tạp của Điêu Thuyền. Khi chúng tôi bắt đầu cuộc trò chuyện, tôi hỏi làm thế nào cô có thể kể câu chuyện về Điêu Thuyền trong 7 phút mà không nói một lời nào, giúp khán giả thuộc các tầng lớp và ngôn ngữ khác nhau hiểu được một phần lịch sử Trung Hoa 2,000 năm về trước.
Hầu hết người thời nay đều chú ý đến vẻ đẹp xuất chúng của Điêu Thuyền và khả năng mưu tính khôn khéo của cô. Tuy nhiên, cô Huang có những hiểu biết của riêng mình. Cô tin rằng bản chất câu chuyện về Điêu Thuyền không phải ở sắc đẹp mà là sự tận tâm của nàng dành cho người cha và đất nước.
“Sau khi đọc Tam Quốc Chí,” cô nói, “tôi cảm thấy Điêu Thuyền rất kính trọng cha nuôi và hết lòng vì đất nước. Cô sẵn sàng hy sinh bản thân vì người khác. Cô ấy rất can đảm.”
“Mỹ nhân kế” là một vở vũ kịch có cốt truyện phức tạp. Ban đầu khi cô Huang chuẩn bị cho vai diễn của mình, cô tưởng phần khó nhất sẽ là màn thứ ba, cảnh cô múa với tên bạo chúa tàn nhẫn và đứa con nuôi của hắn. Màn diễn này có nhiều chuyển động nhanh và kỹ thuật khó mô tả cảnh Điêu Thuyền tạo mâu thuẫn từ hai phía. Tuy nhiên, khi cô suy ngẫm kỹ hơn về nhân vật của mình, cô Huang phát hiện ra rằng phần khó khăn nhất thực sự là màn thứ hai, trong khu vườn, khi cha cô lần đầu tiên đến hỏi liệu cô có sẵn lòng giúp ông thực hiện sứ mệnh của ông không.
“Trong nội tâm, nàng đã không muốn làm điều đó”, cô Huang nói. “Nhưng nàng cũng thấy nỗi khổ của cha mình và tình hình nguy kịch của đất nước. Nàng đã phải vật lộn với nhiều cảm xúc: có nên hy sinh bản thân hay không, tình yêu thương và lòng biết ơn dành cho cha nuôi, sự khó khăn khi đưa ra quyết định cũng như quyết tâm khi nàng đã quyết, cảnh múa đó cho thấy sự đan xen phức tạp của nhiều cung bậc cảm xúc.”
Để khắc họa rõ nhân vật, cô Huang đã xem xét kỹ lưỡng quá trình suy nghĩ và cảm xúc đằng sau mỗi chuyển động cho mỗi cảnh diễn. Cô nghe đi nghe lại bản nhạc nền để hòa mình vào đó, rồi truyền các cảm xúc vào các động tác của mình.
“Cùng một chuyển động có thể biểu đạt những ý vị khác nhau vì cảm xúc đằng sau đó là khác nhau. Đây là một trong những đặc điểm độc đáo của vũ đạo Trung Hoa cổ điển.”
Vũ đạo Trung Hoa cổ điển là một loại hình nghệ thuật được dẫn lối bởi trái tim của người nghệ sỹ. Chỉ khi người nghệ sỹ múa đặt trọn cảm xúc của mình vào các động tác thì khi đó cơ thể mới có thể chuyển động theo trái tim. Điều này tạo nên một loại hình vũ đạo đầy hấp dẫn và biểu cảm.
Cô Huang chia sẻ: “Cùng một chuyển động có thể nhanh hay chậm, buồn hay vui, tất cả đều tùy thuộc vào loại cảm xúc mà nghệ sỹ múa muốn biểu đạt”. “Cùng một chuyển động có thể biểu đạt những ý vị khác nhau vì cảm xúc đằng sau là khác nhau. Đây là một trong những đặc điểm độc đáo của vũ đạo Trung Hoa cổ điển.”
Cô Huang tin rằng vai Điêu Thuyền đã giúp cô trưởng thành trong vai trò một nghệ sỹ biểu diễn. Giờ đây cô đã phát triển được ý thức về lý trí trong vũ đạo của mình. Đối với cô, vũ đạo Trung Hoa cổ điển không chỉ là những chuyển động cơ thể; nó đòi hỏi một trí tuệ và tư duy sâu sắc. Cô nói rằng nhờ có được lý trí này, cô mới có thể hiểu rõ hơn về các vai diễn của mình và biết cách thể hiện chúng dễ dàng hơn.
“Đó có lẽ là do trong suốt quá trình, tôi đã phải cân nhắc rất nhiều thứ và đưa ra câu trả lời sau khi suy nghĩ kỹ lưỡng,” cô nói thêm rằng tất cả điều này là do cô đã hiểu rõ hơn về văn hóa truyền thống Trung Hoa vốn chú trọng nội hàm.
“Cũng giống như văn hóa truyền thống Trung Hoa, vũ đạo Trung Hoa cổ điển tập trung vào nội hàm và cảm xúc nội tại.”
Cô Huang sinh ra và lớn lên ở Trung Quốc. Theo mẹ của cô thì cô thích múa khi còn rất nhỏ. Cô bắt đầu học múa cổ điển Trung Hoa và múa dân gian khi mới 4 tuổi.
Năm 12 tuổi, cô được nhận vào Học viện Nghệ Thuật Phi Thiên ở New York, học viện múa cổ điển Trung Hoa hàng đầu thế giới. Cô đến Mỹ và bắt đầu luyện tập chăm chỉ để trở thành một nghệ sỹ múa chuyên nghiệp. Năm 2018, Huang đã đạt được giải vàng nội dung nữ thiếu niên tại Cuộc thi vũ đạo Trung Hoa cổ điển quốc tế do Đài truyền hình Tân Đường Nhân tổ chức.
Trong khi sự nghiệp của cô cất cánh ở New York, cô Huang vẫn luôn lo lắng về sự an nguy của cha mẹ mình ở Trung Quốc. Cha mẹ cô là những người theo một môn tu luyện của Trung Quốc có tên là Pháp Luân Công. Pháp Luân Công, còn được gọi là Pháp Luân Đại Pháp, rất phổ biến ở Trung Quốc vào những năm 1990 do những lợi ích to lớn về sức khỏe thể chất và tinh thần. Chính quyền Trung Quốc vào thời điểm đó ước tính có gần 100 triệu công dân Trung Quốc tập luyện pháp môn này.
Lo sợ môn tu luyện ngày càng phổ biến, các nhà lãnh đạo cộng sản Trung Quốc đã tuyên bố Pháp Luân Công là kẻ thù công khai số một vào tháng 7 năm 1999, và bắt đầu cuộc đàn áp tàn bạo đối với các học viên Pháp Luân Công. Họ bị đưa đến các trại lao động, trại tâm thần và nhà tù để bị tra tấn cho đến khi họ từ bỏ tu luyện. Cha mẹ cô đã trực tiếp trải qua cuộc đàn áp này vì họ không chịu từ bỏ đức tin của mình.
Ở Trung Quốc, các học viên Pháp Luân Công liên tục phải đối mặt với việc giam giữ, bỏ tù, sách nhiễu và phân biệt đối xử bất hợp pháp. Cô Huang đã lớn lên trong môi trường đầy sợ hãi này.
Trong một vai diễn ở Shen Yun, cô Huang đóng vai tiên nữ trong vở vũ kịch mô tả cuộc đàn áp Pháp Luân Công ở Trung Quốc. Khi ở trên sân khấu, cô cảm động trước các nghệ sỹ múa trong vai các học viên đang bị bức hại.
Cô kể: “Khi thấy họ kiên trì với đức tin không lay chuyển, tôi đã rất cảm động”. “Tôi biết tình hình khó khăn như thế nào đối với các học viên ở Trung Quốc. Tôi không thể không nghĩ đến tất cả những người tôi biết ở đó.”
Khi ở Mỹ, cô Huang không thường xuyên nhận được tin tức từ cha mẹ mình, mà cô đã không gặp họ trong nhiều năm. Một ngày nọ, cô nhận được tin bố mẹ cô sắp đến Mỹ. Quá bất ngờ, cô vui mừng khôn xiết.
Sau đó cô biết được rằng cha mẹ cô vừa trốn thoát từ Trung Quốc sang Mỹ sau khi bị giam giữ bất hợp pháp một lần nữa. Khi họ đang nói chuyện với người dân trên phố về Pháp Luân Công thì có người báo họ cho cảnh sát. Sau khi được trả tự do, cha mẹ của cô Huang quyết định rời khỏi Trung Quốc một lần và mãi mãi.
Cuộc đoàn tụ của cô với cha mẹ tại nước Mỹ buồn vui lẫn lộn. Cuối cùng, cả gia đình đã có thể ở bên nhau mà không phải lo lắng cho sự an nguy của nhau. Nhưng không thể thoát khỏi nỗi buồn khi phải rời xa nơi quê nhà và bắt đầu lại mọi thứ ở một đất nước xa lạ.
Cô Huang và bố mẹ cô không còn liên lạc được với bạn bè và thân nhân ở Trung Quốc. Nhưng cô vẫn luôn nghĩ về họ. Cô nói rằng đây là động lực cho quyết tâm của cô kể về một Trung Quốc thật sự và những người Trung Quốc chân chính thông qua vũ đạo Trung Hoa cổ điển.
Cô bộc bạch: “Đôi khi tôi cảm thấy mệt lử vì quá trình luyện tập căng thẳng. “Nhưng tôi biết điều tôi đang làm rất quan trọng và đặc biệt. Vì vậy, tôi sẽ kiên định dù thế nào đi nữa.”
Shen Yun là một đoàn nghệ thuật biểu diễn với sứ mệnh hồi sinh nền văn hóa Thần truyền 5.000 năm đã bị phá hủy ở Trung Quốc dưới sự cai trị của chế độ cộng sản. Để hoàn thành sứ mệnh này, Shen Yun cho ra mắt một chương trình biểu diễn mới mỗi năm với vũ đạo mới, âm nhạc mới, và những câu chuyện mới.
Các nghệ sỹ múa, nhạc công, biên đạo múa, và nhà thiết kế sản xuất của Shen Yun không ngừng thử thách bản thân về mặt nghệ thuật để mang đến cho khán giả tầm nhìn về một Trung Quốc không có chủ nghĩa cộng sản là như thế nào. Hàng năm, hơn một triệu khán giả tại hơn 100 thành phố chào đón Huang và các nghệ sỹ Shen Yun đến biểu diễn. Chuyến lưu diễn của họ kéo dài hơn 6 tháng qua nhiều châu lục.
Cô Huang có tài năng xuất chúng. Năng lượng và sự nhiệt tình cùng với trí thông minh và đạo đức nghề nghiệp đã khiến cô trở thành một ngôi sao không ngừng phát triển.
Cô nói rằng cô thực sự may mắn. Cô biết ơn những cơ hội được trao và tất cả những người đã ủng hộ trong suốt hành trình của mình: cha mẹ, bạn cùng lớp, các giáo viên, nhân viên hỗ trợ, và nhiều người khác.
Hàng năm, cô đều ước một điều trong tiệc sinh nhật của mình trong chuyến lưu diễn. Năm này qua năm khác với cùng một điều ước: cải thiện kỹ năng múa và một chuyến lưu diễn suôn sẻ, thành công.
Thanh Hư biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc từ Magnifissance