Cô June thân mến: Người chị gái tìm cách hàn gắn rạn nứt tình cảm chị em sau khi bị chỉ trích và bị xúc phạm vô lý
Cô June thân mến,
Tôi là con cả trong gia đình có bốn người con. Sau khi mẹ tôi già yếu, tôi được chỉ định tổ chức họp mặt gia đình vào các ngày lễ và các ngày sinh nhật; những lễ kỷ niệm thường là những bữa ăn tối ở nhà mẹ tôi. Sau khi mẹ mất vào năm 1998, em trai tôi đã mua lại căn nhà đó và chúng tôi tiếp tục tổ chức các ngày lễ kỷ niệm ở nơi ấy.
Sau khi mẹ tôi qua đời, người em gái nhỏ hơn tôi 5 tuổi trở nên thất thường và có phần xa cách. Vào một thời điểm, chú tôi ở Oregon hỏi liệu tôi có thể tổ chức một cuộc đoàn tụ gia đình được không. Tôi đã gửi email để hỏi ai có thể tham gia [buổi đoàn tụ] và vào ngày nào là tốt nhất. Vài ngày sau, tôi gửi một email khác và em gái tôi phản hồi hỏi tại sao tôi luôn là người tổ chức và lên kế hoạch [các ngày lễ kỷ niệm]. Anh em tôi chờ đợi mà không phản hồi để xem sự tình diễn ra như thế nào. Cuối cùng, chúng tôi đã có buổi đoàn tụ gia đình tuyệt vời, cho dù em gái tôi và gia đình cô ấy không tham dự và qua 10 đến 12 năm sau, chúng tôi không thường xuyên nói chuyện với nhau.
Vào năm 2016, vợ chồng em gái tôi đã chuyển đến sống gần chúng tôi, và thỉnh thoảng chúng tôi gặp nhau. Khi em ấy được chẩn đoán bệnh ung thư vú, em ấy đã gọi để nói chuyện với tôi; khi em ấy muốn tôi giúp việc nhà, tôi đã giúp em ấy; em ấy gặp tai nạn khi cưỡi ngựa, tôi là người được gọi đến ngồi cùng em ấy trong bệnh viện trong khi em ấy chuẩn bị phẫu thuật. Vào lúc đó, tôi đã hỏi tại sao em ấy gọi tôi sau cái cách em đã đối xử với tôi như vậy chừng ấy năm. Câu trả lời của em ấy là, “Em biết rằng cho dù em có đối xử tệ với chị mức nào thì chị cũng vẫn luôn giúp nếu em cần chị.”
Vào năm 2020, cách ly xã hội do dịch COVID-19 tấn công và cuộc sống bị thay đổi. Vào ngày của Mẹ, em gái có mời chúng tôi và con gái của em ấy tới nhà dùng bữa trưa ngoài trời theo cách xã giao, thật là thú vị. Đó là cuộc gặp gỡ cuối cùng vui vẻ với nhau của bất kỳ loại hình [gặp gỡ] nào. Sau đó, tôi bị em xa lánh, bị cắt đứt liên lạc mà không có một lời giải thích; các cuộc gọi điện thoại và tin nhắn thoại đều không được trả lời. Cuối cùng em gái tôi gọi và nói rằng tôi bị trầm cảm và cần phải dùng thuốc trầm cảm vì em ấy sống gần tôi. Em ấy chặn số điện thoại của tôi, hủy kết bạn trên Facebook, tổ chức lễ Giáng sinh cho gia đình nhưng tôi không được mời. Sau khi thăm em gái tôi, em trai tôi hiện giờ cũng thận trọng với tôi bởi vì em ấy đã nói với cậu ấy đừng chia sẻ hình ảnh hay thông tin với tôi. Và đó là tình trạng mà chúng tôi phải chịu đựng.
Tôi đã đến gặp bác sĩ đa khoa để làm xét nghiệm máu và kiểm tra chứng trầm cảm và bác sĩ nói rằng tôi không bị trầm cảm.
Bây giờ tôi đã 70 tuổi rồi và đối mặt với thập niên tốt đẹp cuối cùng của cuộc đời. Tôi muốn được hạnh phúc và đầy niềm vui. Tôi có vài người bạn biết được câu chuyện này và khẳng định em ấy đã sai và tôi là người bạn tích cực và lạc quan nhất mà họ có. Tôi không còn biết ai hay điều gì là thật nữa.
Vì vậy điều băn khoăn của tôi là: Ngoài việc tiếp tục mỉm cười vượt qua nỗi đau và chăm sóc bạn bè và gia đình mình, còn điều gì tôi có thể làm hoặc nên làm nữa không?
Chào thân ái, người chị gái bối rối và mâu thuẫn.
(Câu hỏi đã được biên tập cho ngắn gọn và rõ ràng.)
Người chị gái bối rối và mâu thuẫn kính mến!
Có vẻ như em gái của bác là một người phức tạp và những hành động của cô ấy, như bác đã mô tả, có vẻ như không lấy làm tử tế và thiện tâm. Nhưng có những người phức tạp hay không tốt không nhất thiết là một việc xấu trong cuộc sống của chúng ta. Nỗi đau họ mang lại có thể là người thầy tốt. Do vậy cháu có một số gợi ý có thể giúp bác giải quyết hoặc ít nhất là cải thiện tình trạng này một cách tốt nhất.
Trước khi gợi ý, cháu chỉ muốn nói rằng bác có quyền lựa chọn để cô ấy ra khỏi cuộc sống của bác. Cuối cùng, đây có thể là lựa chọn tốt nhất, nhưng đó phải là điều trái tim bác mách bảo sau khi cân nhắc và suy ngẫm kỹ lưỡng. Gia đình là quan trọng và những ràng buộc quý giá này không nên bị phá vỡ ngẫu nhiên.
Trước hết, cháu muốn xem xét câu hỏi của bác, “Ai hay cái gì là thật?” Không phải lúc nào chúng ta cũng có thể trả lời đầy đủ câu hỏi này đối với những tình huống khó mà chúng ta có liên quan, bởi vì chúng ta thiếu góc nhìn và không thể luôn luôn biết điều gì trong trái tim và tâm trí của người khác. Nhưng chúng ta có thể sử dụng điều băn khoăn này như một cơ hội để xem trái tim và tâm trí của chúng ta ở đâu và điều này có thể là khó đánh giá. Khi chúng ta sống theo những nguyên tắc cao nhất của chúng ta, chúng ta sẽ có lương tâm trong sạch và tấm lòng chân thành — và từ đó chúng ta mới có thể có sự bình yên, thậm chí ngay cả khi người khác đối xử bất công với chúng ta.
Có hai nguyên tắc mà cháu muốn nêu bật, cháu gọi đó là phần của tiêu chuẩn phổ quát để trở thành một người tốt.
Một là tôn trọng sự thật — mong muốn và theo đuổi quyết tâm để sống cuộc sống của chúng ta bằng những gì có thật, ngay cả khi điều đó không dễ chịu.
Điều còn lại là tình yêu và lòng trắc ẩn — ngay cả khi điều đó không thoải mái và bất tiện.
Một số độc giả có thể băn khoăn rằng: Tại sao chúng ta nên yêu thương một người cố tình làm tổn thương chúng ta? Trong trường hợp này, người chị bối rối và mâu thuẫn cho biết bác ấy muốn hạnh phúc và vui vẻ trong thập kỷ cuối đời, tràn đầy tình yêu thương và lòng trắc ẩn. Bác ấy không làm tăng sự bất hòa vốn sẽ gây ra nhiều nỗi buồn hơn. Em gái của bác ấy chính là cô ấy; cô ấy sẽ không bị thay đổi bởi áp lực hay logic, nhưng lòng trắc ẩn có sức mạnh chạm vào tim của cô ấy.
Theo cách đặt câu hỏi của bác, dường như gia đình hòa thuận với nhau là nguồn hạnh phúc tuyệt vời với bác. Và thực tế đã cho thấy bác đến gặp bác sĩ để khám triệu chứng của bệnh trầm cảm (với minh chứng duy nhất là lời khuyên nhủ của em gái bác) và bác đang tự hỏi bản thân, với cháu đó là dấu hiệu cho thấy bác cũng coi trọng sự thật.
Bây giờ, chúng ta hãy nhìn em gái bác qua lăng kính của sự thật và lòng trắc ẩn. Chúng ta không thể biết thực sự điều gì trong lòng của cô ấy, do đó có thể cô ấy đang chủ tâm nói dối; cô ấy có thể thiếu sáng suốt và thực sự tin rằng những gì cô ấy nói về bác là đúng. Chúng ta không thể trách cô ấy vì sự thiếu sáng suốt; mọi người được sinh ra với khả năng khác nhau cho việc [thiếu sáng suốt] này. Tuy nhiên, cô ấy đã không cư xử tử tế và công bằng với bác. Ví dụ, một người có lòng trắc ẩn khi thấy chị gái mình bị trầm cảm có thể nhẹ nhàng nói, “Em thấy chị đang có quãng thời gian khó khăn, em có thể giúp gì được không?” Nhưng em gái bác đã chỉ nói cô ấy không thể chịu đựng bác được trừ khi bác được điều trị và rõ ràng không có ai, từ bác sĩ cho đến bạn bè của bác đồng tình với cô ấy.
Rất có thể do điều gì đó bên trong cô ấy, việc ở bên bác làm cô ấy cảm thấy chán nản và cô ấy đang nhầm lẫn những gì cô ấy cảm nhận với những gì thực tế đến từ bác. Logic của cô ấy có thể là, “Tôi cảm thấy mệt mỏi khi nhìn thấy chị ấy; vì vậy, tôi phải lấy đi năng lượng của chị ấy.” Nếu đúng như vậy, có vẻ như bản thân cô ấy không ổn lắm.
Bác có thể băn khoăn, tại sao cô ấy lại như vậy?
Một lý do nữa có thể là tính cách mà cô ấy có từ lúc được sinh ra. Gần đây cháu đọc một câu chuyện ngắn của nhà văn Hans Christian Andersen có nhan đề “The Girl Who Trod on the Loaf,” (Cô gái xéo chân lên bánh mì) nhân vật chính trong truyện là một cô gái có khuynh hướng làm những điều không tốt từ khi sinh ra. Điều đó nói lên một sự thật rằng mọi người sinh ra với thiên hướng khác nhau. Bất kỳ ai có nhiều con đều biết rằng các con được sinh ra với tính cách riêng, đôi khi khác biệt hoàn toàn với bất kỳ ai khác trong gia đình. Và nếu bác có nhiều anh chị em, bác có thể thấy rằng những người được nuôi dưỡng trong những điều kiện rất giống nhau cũng có thể trở nên rất khác nhau. Vì vậy, có lẽ nó sẽ giúp bác nhớ lại xem: Khi còn nhỏ em gái bác như thế nào? Bác mô tả mối quan hệ của bác với cô ấy khi còn trẻ như thế nào? Mối quan hệ của bác với cha mẹ bác như thế nào? Với những người khác nữa?
Bác đề cập rằng dường như có điều gì đó thay đổi trong cô ấy sau khi mẹ bác qua đời. Có lẽ nỗi đau đã gợi lại điều gì đó trong cô ấy? Có lẽ nào là vì cô ấy luôn cảm thấy cô ấy chưa bao giờ có thể giỏi giang và có năng lực như chị gái mình và rằng tại sao cô ấy buồn khi vai trò dẫn dắt lại rơi vào tay bác? Có thể cô ấy hiểu điều đó có nghĩa là mọi người nghĩ cô ấy vẫn không và sẽ không bao giờ có khả năng như vậy. Hoặc có thể cô ấy ghen tị với bác vì nguyên nhân nào khác.
Dù sao đi nữa, cháu nghĩ là đúng khi nói rằng mối quan hệ của các bác đã gây đau khổ cho cô ấy; lý do tại sao thì cháu chỉ có thể suy đoán. Mặc dù khi cô ấy đối mặt với tổn thương hay khó nạn (như sau tai nạn), cô ấy có thể gạt bỏ những cảm xúc tồi tệ sang một bên và biết rằng cô ấy có thể tin tưởng bác. Đối với cháu, điều này cho thấy rằng bất kể điều gì đang diễn ra bên trong cô đều là thứ gì đó thuộc về cảm xúc, và không phải là điều bác cần coi đó là dấu hiệu của thứ gì đó không ổn trong bác.
Tuy nhiên, có một điều mà bác có thể cân nhắc: Có lẽ bác đã vô tình làm tổn thương cảm xúc của cô ấy? Nó có thể xảy ra từ thời thơ ấu. Anh chị em nhỏ tuổi tự nhiên cứ phải làm theo những người lớn tuổi hơn, vì vậy trái tim của họ có thể rất dễ bị tổn thương. Ngay cả một việc gạt bỏ ngẫu nhiên (mà thậm chí bác không thể nhớ) cũng có thể khiến cô ấy bị tổn thương. Cháu biết về một tình huống mà người em trai đã phải vật lộn cả cuộc đời vì những chị gái nói nhiều của cậu ấy không cho cậu ấy không gian để lắng nghe. Các chị gái không có ý hạ thấp cậu ấy, nhưng đó là cách họ khiến cậu có cảm giác như vậy. Cũng như thế, nếu bố hoặc mẹ của bác có lời nhận xét gây tác động rằng em gái bác nên giống bác hơn – có lẽ với ý định khuyến khích cô ấy – điều này có thể khiến cô ấy cảm thấy cô không giỏi bằng bác và tạo ra tổn thương và oán giận trong cô.
Vì vậy, nếu bác có thể tìm ra nguyên nhân gốc rễ của sự bất hạnh của cô ấy, thì lời xin lỗi chân thành của bác về những cảm xúc mà cô ấy trải qua thậm chí ngay cả khi đó không phải là lỗi của bác – có thể giúp cô ấy chữa lành những vết thương. Ngay cả khi bác không biết bác đã làm gì sai trong tâm trí của cô ấy, bác có thể thành thật xin lỗi vì khiến cô ấy cảm thấy tồi tệ. Điều này có thể có tác dụng phá vỡ bức tường phòng thủ của cô ấy và sau đó cô có thể bắt đầu lành lại và ngày nào đó sẽ nói cho bác biết điều gì thực sự làm cô tổn thương.
Có vẻ như cô ấy đang đấu tranh với chính mình và đẩy cuộc đấu tranh của bản thân vào mối quan hệ giữa cô và bác – liệu pháp cũng có thể có ích, nhưng đây là sự lựa chọn mà cô ấy phải thực hiện. Trong hoàn cảnh hiện tại, cháu nghĩ bác không nên đề nghị điều này với cô ấy. Một việc khác bác có thể làm là cố gắng nói chuyện với con gái của cô ấy. Con gái có xu hướng hiểu rõ về mẹ của mình và cháu gái bác có thể hiểu rõ về tình huống mà bác không hiểu. Nếu bác liên lạc với con gái của cô ấy, cháu tin tưởng hoàn toàn vào sự tử tế, sự quan tâm và muốn giải hòa cuộc xung đột này [của bác]. Bác muốn tránh làm cho cô cháu gái cảm thấy cháu ấy cần phải lựa chọn giữa tình yêu và lòng trung thành với mẹ của mình và nói chuyện với bác.
Một điều khác cháu sẽ làm là liên hệ với những người em khác của bác và xem liệu bác có thể dành chút thời gian chất lượng cho họ và gia đình riêng của họ không. Hãy mời họ tới dùng bữa tối, hay bất kể điều gì sẽ là một cách thú vị để kết nối, để họ có thể tự mình thấy bác là người như thế nào. Bác không cần phải đưa vấn đề về em gái mình ra, trừ khi nó thực sự phù hợp hoặc họ hỏi bác. Có lẽ bác có thể đề cập rằng bác bỏ lỡ gặp gỡ họ vào những ngày lễ trong năm ngoái và rất muốn ăn mừng kỷ niệm với họ trong năm nay.
Tuy nhiên, nếu em gái bác mời mọi người đi nghỉ trừ bác, cháu sẽ cứ để vậy thôi. Tiếp tục kết nối và dành thời gian chất lượng cho từng gia đình trong năm tới; bằng cách này, họ sẽ có nhiều cơ hội để xem xét cách cư xử của cả bác và em gái bác như thế nào. Sau đó, họ sẽ có thể đưa ra lựa chọn riêng của họ về tình trạng [giữa bác và em gái bác]. Nhưng để chuẩn bị tinh thần: có thể một vài thành viên gia đình mất thời gian để nhận ra rằng vấn đề nằm ở em gái bác chứ không phải ở bác, do đó kiên nhẫn sẽ rất quan trọng! Nếu bác có thể giữ trái tim mình mạnh mẽ, yêu thương và tràn đầy thiện chí hướng về gia đình của mình, và cố gắng hết sức duy trì sự hòa thuận, đây sẽ là cách rất hiệu quả để hóa giải tình thế phức tạp này.
Trân trọng,
June
________
Nếu bạn có câu hỏi về gia đình hoặc mối quan hệ cho chuyên mục tư vấn của chúng tôi, June thân mến, hãy gửi câu hỏi của bạn đến [email protected] hoặc Người nhận: Dear June, The Epoch Times, 5 Penn Plaza, August Fl. New York, NY, 10001
Y Văn biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc từ The Epoch Times.