Các học viên Pháp Luân Công ở Houston bày tỏ lòng biết ơn tới nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp nhân ngày Lễ Tạ Ơn
Ngày Lễ Tạ Ơn năm 2023 sắp đến. Hôm 05/11, không khí mùa thu ở Houston trong lành, ấm áp, và dễ chịu. Một số học viên Pháp Luân Công (còn gọi là Pháp Luân Đại Pháp) ở Houston, Texas, Hoa Kỳ, đã tề tựu tại Công viên Hermann ở trung tâm thành phố từ sáng sớm để bày tỏ lòng biết ơn đến nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp, Đại Sư Lý Hồng Chí. Họ xếp hàng ngay ngắn, giương biểu ngữ và đồng thanh nói: “Các đệ tử Đại Pháp ở Houston, Texas, Hoa Kỳ, kính chúc Sư phụ Lễ Tạ Ơn vui vẻ! Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân-Thiện-Nhẫn hảo!”
Bày tỏ lòng biết ơn vô hạn đối với nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp
Cô Vương Đan Đan (Wang Dandan) là một giáo viên ở Hoa lục. Cô bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công vào năm 1995. Cô nói: “Vào thời điểm đó, với mong muốn có một cuộc sống tốt đẹp hơn và khám phá chân lý của vũ trụ, tôi đã bước vào tu luyện Đại Pháp.”
Tháng Sáu năm nay, cô bị cơ quan an ninh quốc gia của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) truy nã vì phát tài liệu giảng chân tướng về Pháp Luân Công, và cô bị bức ép trở thành người vô gia cư. Để thoát khỏi sự bức hại, cô và con gái đã đi du lịch ở ngoại quốc. Cô cho biết, toàn bộ quá trình này quanh co nhưng kỳ diệu: “Thực sự là từ bước này đến bước khác, nếu không có sự điểm hóa của Sư phụ, chắc chắn tôi sẽ không thể thoát ra được. Vì nó thực sự quá nguy hiểm và có thể rơi vào nanh vuốt của ĐCSTQ bất cứ lúc nào.”
“Trong thời gian gần đây, tôi luôn cảm giác được sự vô biên của Phật Pháp,” cô nói. “Bây giờ mọi việc trong nhà tôi đã ổn định. Mọi việc đã được giải quyết xong, hơn nữa còn giảm thiểu tổn thất đến mức tối đa. Tôi đã vượt qua và trải nghiệm nhiều điều phi thường. Mọi thứ đều là trải nghiệm tu luyện của cá nhân tôi.”
Cô xúc động nói: “Trong suốt 28 năm tu luyện của tôi, sự điểm hóa của Sư phụ tồn tại ở khắp mọi nơi. Đại Pháp đã ban cho tôi một cơ thể khỏe mạnh, khiến tôi sống và làm việc tốt hơn. Các pháp lý của Đại Pháp đã dẫn dắt tôi vượt qua sóng gió trong cuộc đời, lạc quan và cởi mở trước những khó khăn gặp phải. Trong thùng thuốc nhuộm lớn của xã hội, bản thân luôn giữ sự thiện lương, khoan dung và thuần khiết. Là nhờ Sư phụ đã dẫn dắt tôi từ chỗ hẹp hòi, hèn nhát, hướng đến đức tính kiên cường và vị tha.”
“Bây giờ, tôi có thể công khai bày tỏ lòng biết ơn của mình đối với Sư phụ ở ngoại quốc. Cơ hội này thật hiếm có. Đặc biệt là đối với các đệ tử Đại Pháp ở Hoa lục, họ không có cơ hội nào như vậy cả. Khi nói đến lòng biết ơn của mình đối với Sư phụ, tôi đều muốn khóc. Trong 28 năm này, dù tôi có tu luyện tinh tấn hay không, tôi vẫn có thể cảm nhận được sự dẫn dắt của Sư phụ, cảm nhận được lòng từ bi vô hạn của Sư phụ.”
“Thay mặt cho gia đình và các đồng tu đến từ Hoa lục xung quanh tôi, tôi xin bày tỏ lòng biết ơn vô hạn tới Sư phụ. Không từ ngữ nào có thể diễn tả được sự vĩ đại của Sư phụ! Tôi hy vọng nhiều người trên thế giới sẽ liễu giải được chân tướng của Đại Pháp và cảm nhận được phúc lành của Đại Pháp.”
Cảm nhận sức mạnh của ‘thiện’ trong quá trình thực hành
Anh Sean Yang đến từ Đài Loan là kỹ sư máy điện toán. Anh nói rằng, khi trở lại Đài Loan để thăm người thân vào năm 2000, anh đã nhìn thấy hàng ngàn học viên Pháp Luân Công đang luyện công trước Nhà tưởng niệm Tưởng Giới Thạch ở Đài Bắc trên vô tuyến. Lúc đó, anh cảm nhận được hai khải thị: “Thứ nhất, tôi nghĩ Pháp Luân Công rất phi thường, mới có thể khiến rất nhiều người tu luyện Pháp Luân Công bên ngoài Hoa lục chỉ trong vài năm như vậy. Thứ hai, dựa trên quan điểm và hiểu biết của tôi về ĐCSTQ, thì gần như mọi thứ mà ĐCSTQ đàn áp đều tốt đẹp … Trên đường trở về Hoa Kỳ, tôi đã có mong muốn học Pháp Luân Công.”
Sau khi tu luyện, anh Sean Yang biết rằng bản thân phải nỗ lực tu thiện, vì anh thường không động lòng trước nỗi đau khổ của người khác. Anh cho biết, trải nghiệm ăn trưa tại McDonald’s vào năm ngoái đã khiến anh nhận ra sức mạnh của “thiện,” và điều đó đã truyền cảm hứng cho anh chủ động giúp đỡ người khác.
Lúc ấy trong nhà hàng có một cháu bé đang khóc, nhưng anh không để ý lắm. Sau đó, tiếng khóc càng lúc càng lớn, cháu bé khóc đến khàn giọng. Một khách hàng đến giúp đỡ nhưng không giải quyết được vấn đề. “Phản ứng của tôi lúc đó là nếu nhiều người như vậy mà không giải quyết được vấn đề, thì chắc hẳn là tôi cũng không giúp được. Tôi vẫn không có ý định giúp đỡ. Nhưng sau đó tôi nghĩ lại, không phải ngẫu nhiên mà chuyện này lại xảy ra với tôi, lẽ nào là muốn tôi qua đó xem thử? Thế là tôi đứng dậy và bước tới.”
Anh phát hiện phần thân dưới của cháu bé bị mắc kẹt trong chiếc ghế gỗ dành cho trẻ em và không thể thoát ra ngoài. Còn mẹ của cháu thì không thể làm được gì hơn. Anh chú ý đến thanh ngang đỡ phần thân dưới của cháu bé đã được cố định vào ghế. Anh quay ra xe hơi lấy tuốc-nơ-vít và tháo thanh ngang, giải thoát đứa trẻ ra khỏi chiếc ghế. Mọi người xung quanh đều vỗ tay khen ngợi. Mẹ của cháu bé cũng cảm ơn anh rất nhiều.
Từ sự việc này, anh nhận ra rằng, tu luyện cần tu xuất thiện tâm, phải có lòng từ bi nghĩ cho người khác. Chỉ cần có tâm muốn giúp đỡ người khác, thì quý vị sẽ có thể giúp họ. Sau đó, anh đã chủ động gánh vác các công việc tình nguyện ở địa phương và chịu trách nhiệm điều phối nhiều dự án.
“Nhớ lại quá trình tu luyện của mình, tôi nhận ra rằng, sức mạnh của ‘thiện’ là vô cùng mạnh mẽ,” anh nói: “Chỉ cần những mong muốn của chúng ta là vì người khác, chính diện hướng lên, thì đối với mọi người đều là điều tốt đẹp. Sức mạnh của thiện cũng giống như suối nguồn của sinh mệnh, có thể cải tử hoàn sinh, giúp quy chính sai lầm, biến điều không thể thành có thể.”
Đại Pháp đã cho tôi một cuộc sống mới
Cô Nhậm Mẫn (Ren Min) di cư đến Hoa Kỳ từ tỉnh Tứ Xuyên, Trung Quốc, vào năm 1999, và bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công ở San Diego vào năm 2003.
Cô nói: “Lúc đầu, tôi cảm thấy Pháp Luân Công rất tốt. Tôi muốn thay đổi người chồng cũ, muốn anh ấy học Pháp. Sau này, tôi đọc sách Đại Pháp và cảm thấy sách nói rất có đạo lý, cảm thấy ‘chân, thiện, nhẫn’ là tốt, nên tôi đã bước vào tu luyện ‘chân, thiện, nhẫn’.”
Vì nhiều lý do khác nhau, người chồng đầu tiên đã đệ đơn ly hôn với cô. Điều này mang đến cho cô nỗi đau vô hạn. “Tôi rất yêu anh ấy. Từ khi còn là một thiếu nữ, mỗi tế bào trong trái tim tôi đều tràn ngập tình yêu dành cho anh ấy … Tình yêu đó thật trong sáng,” cô nói: “Vì vậy, ly hôn là một quan ải đặc biệt lớn đối với tôi. Vì muốn thoát khỏi cái tình này, thì từ trong từng tế bào phải rút bỏ ra, đau đớn vô cùng.”
Phải mất gần 10 năm cô mới thoát khỏi nỗi đau này. “Nếu không tu luyện, tôi sẽ không bao giờ có thể vượt qua được quan ải này. Lúc đó trạng thái tinh thần của tôi như thế nào? Rất có thể quý vị sẽ không nhận ra tôi nữa. Nghiêm trọng đến thế đấy.”
“Bởi vì tôi là một người tu luyện, trong tâm trí tôi biết ‘chân, thiện, nhẫn.’ Sư phụ nói rằng, Thần đang dõi theo tôi. Khi đó, tôi đã đưa cho anh ấy tất cả tài khoản ngân hàng, xe cộ, và mọi thứ khác. Tôi chẳng có gì cả, tôi không muốn bất cứ thứ gì, thực sự nghèo khó, về cơ bản là vô gia cư.”
Mặc dù vậy, cô nói: “Tôi vẫn làm mọi việc theo tiêu chuẩn của Đại Pháp và không làm gì sai trái. Trong nhiều năm qua, tôi luôn giữ ý niệm như thế.”
Cô nói rằng cô có thể vượt qua nỗi đau vì Đại Pháp đã cho cô một cuộc sống mới. Nếu không có Đại Pháp, cô sẽ không có được những gì đang có hiện nay.
Nhìn lại 20 năm tu luyện, cô nói: “Bản thân tôi đang dần đề cao và vẫn còn nhiều trở ngại phải vượt qua trong tương lai. May mắn thay, tôi đã có nền tảng nhờ tu luyện Đại Pháp và hiểu được mối quan hệ giữa được và mất. Tất cả điều này là nhờ Đại Pháp cấp cho tôi.”