Bàn về thời trang nổi loạn của thiếu niên
Thời trang đã bị văn hóa thức tỉnh cường dục hóa của chúng ta tấn công. Mức độ phổ biến của nó khiến tôi sửng sốt khi tôi nhìn thấy hai cô gái trẻ ở gần nhà vào mùa hè năm ngoái.
Người đầu tiên đang dắt chó đi dạo cùng bạn trai. Cô gái ấy chỉ mặc một bộ bikini G-string. Người thứ hai đang đứng tại trạm xe buýt. Đó là một cô gái còn rất trẻ, dễ thương, với khuôn mặt rạng rỡ, cô đang mặc một bộ bikini màu đỏ-đen kết hợp với kẹp tất dạng đai (garter belt), vớ, và đi kèm một đôi giày cao gót. Và tất cả đều xảy ra vào cùng một ngày ở khu phố ngoại ô!
Khi mùa thu tới, trang phục nên kín đáo hơn một chút; tuy nhiên chúng ta dễ dàng bắt gặp những phụ nữ trẻ ở trung tâm thương mại mặc áo đan dây chỉ dài khoảng 6 inch từ cổ đến rốn, khiến người qua đường có thể nhìn thấy nửa ngực của họ. Vấn đề này sẽ không chấm dứt một sớm một chiều.
Ba trong số các cô con gái của chúng tôi đã trở thành thiếu nữ (những người con còn lại cũng sắp đến tuổi dậy thì). Chúng tôi chưa hề có những bộ trang phục như thế, nhưng cũng đã có nhiều hình thức “biểu lộ” hơi quá mức trong một số trường hợp. Tôi cùng chồng mình đã quyết định ngồi xuống với ba cô con gái đầu và thảo luận về những quy định của gia đình cùng các lý do đằng sau những chuyện này.
Trước khi chúng tôi làm như vậy, tôi đã tìm hiểu trên Internet, với mong muốn tìm được một số ý tưởng cho cuộc trò chuyện với các con. Nhưng thực ra không có nhiều kết quả như tôi tưởng, vì vậy tôi đã ngồi lại và viết ra một số ý tưởng cho thông điệp mà chúng tôi muốn gửi gắm tới những cô con gái. (Và sớm thôi, tôi cũng sẽ dùng những ý tưởng đơn giản này để trò chuyện với những đứa con ít tuổi hơn.)
Chúng tôi đã nói với các cháu rằng chúng tôi muốn có một cuộc trò chuyện nho nhỏ với các con. Tôi đã in ra mọi suy nghĩ của mình (ở dưới đây) và bắt đầu với những ý tưởng này. Chúng tôi để các con nói lên suy nghĩ của mình, đương nhiên, dẫu đó là một cuộc trò chuyện, nhưng sẽ hữu ích khi những suy nghĩ thể hiện trên giấy đó được đặt trước mặt chúng tôi trong trường hợp cuộc trò chuyện bị lạc đề. Một điều nữa là chúng tôi đã lựa chọn thời điểm khi các con đều tương đối vui vẻ và cởi mở để nói chuyện.
Đây là một số thông điệp mà chúng tôi truyền tải tới các cháu:
Cha mẹ rất vui khi các con có thể nói ra những khúc mắc của bản thân và cha mẹ rất mong có thể trò chuyện về những điều ngay cả khi chúng ta bất đồng quan điểm. Việc bất đồng ý kiến với nhau về một số việc cũng là điều bình thường. Chúng ta vẫn có thể yêu thương nhau rất nhiều.
Đây là lý do vì sao cha mẹ nghĩ rằng diện trang phục theo cách tôn trọng cơ thể của chúng ta là điều quan trọng. (Bạn có thể chuyển câu nói này thành một câu hỏi để có thể đối thoại nhiều hơn và hiểu rõ hơn về những gì các con đang nghĩ.) Dưới đây là những gì cha mẹ nghĩ:
- Thật tốt khi cảm thấy thoải mái với cơ thể của bản thân, ngay cả khi mặc một bộ áo choàng tắm. Ta chẳng có gì phải xấu hổ cả. Nhưng đây không phải là về sự xấu hổ! Các con là những thiếu nữ xinh đẹp nhường này. Các con có vóc dáng đẹp và thật tuyệt khi các con biết cách diện trang phục để tôn vóc dáng của mình. Cha mẹ không ủng hộ việc ăn mặc luộm thuộm, xuề xòa. Cha mẹ đều mong các con ăn mặc thật đẹp!
- Cha mẹ sẽ không bàn luận về việc nam giới ở độ tuổi từ 10 cho đến 80 khởi lên dục vọng đối với trang phục hở hang vì nó sẽ khơi gợi họ nghĩ đến những cơ quan sinh dục ẩn dưới lớp y phục [của mình]. Đó không phải là trọng tâm của cuộc trò chuyện này. (Bạn có thể bỏ qua vấn đề này hoặc nói lướt qua và đừng dấn sâu vào chuyện đó. Các cô thiếu nữ không thích việc lập luận rằng họ phải ăn mặc theo cách không khiêu khích nam giới. Tôi chắc chắn các cháu sẽ nói: “Nam giới cần phải quản đôi mắt của họ!” Và, thành thật mà nói, đây không phải nguyên do chính để ăn mặc lịch sự).
- Sự thật là mỗi người đều có một giá trị rất to lớn. Thật ra các con đều là những kho báu vô giá! Tính cách của các con đều là độc nhất. Các con thông minh và tài năng, và các con được sinh ra để làm những điều vĩ đại cho thế giới này. Trang phục và hành vi của các con có thể phản ánh sự thực này.
- Một số bộ phận cơ thể của chúng ta là riêng tư vì chúng kết nối với tình yêu tính dục (vốn là món quà đẹp đẽ mà con người có được) nhưng cũng là một hành động rất riêng tư và điều đó chỉ đẹp và chân thật trong bối cảnh hôn nhân.
- Thật khó để ghi nhớ điều này bởi vì những thông điệp thông qua các chương trình, quảng cáo, và phương tiện truyền thông được truyền tải ồ ạt đến chúng ta rằng chúng ta có thể để lộ cơ thể của mình. Nhưng con nghĩ thế nào về việc một người phụ nữ đi trên đường, vận một chiếc áo ngắn xuyên thấu và không mặc nội y, hoặc cô ấy không mặc quần bơi khi đi biển. Vì sao điều đó sai, trong khi khoe khe ngực lại được chấp nhận?
- Ngay cả khi một người không khỏa thân trong bộ bikini — hoặc đồ bó sát, áo bơi ngắn, v.v. — thì cách ăn mặc ấy vẫn thu hút sự chú ý vào những vùng gợi cảm của cơ thể. Sau đó, “vẻ ngoài” trở thành vấn đề này, chứ không phải việc cảm thấy thoải mái với da thịt của mình. Và các con hãy nhớ rằng hình dáng cơ thể khác nhau phù hợp với những kiểu trang phục khác nhau. Bộ đồ tắm hai mảnh có thể trông vẫn kín đáo hơn những bộ đồ tắm một mảnh. Nó phụ thuộc vào đường cắt xẻ và vóc dáng của một người. Vì vậy cha mẹ không bàn đến những quy tắc như váy ngắn phải dài quá bao nhiêu inches cách đầu gối, v.v. Chúng ta là những cá thể và điều này phải được đánh giá riêng biệt.
- Chúng ta phải chống lại nền văn hóa thúc đẩy tình dục như một trò giải trí này, khiến con người mất nhân tính và xem con người như những món đồ để sử dụng. Các cô gái là những người lãnh đạo, chứ không phải là những người bị dẫn dắt! (Nếu bạn có bất kỳ ví dụ về một người ủng hộ nữ quyền nào, thì đây là một ý tưởng tốt để mang ra chia sẻ.)
- Các con có một giá trị rất lớn — các con rất tuyệt vời, là một kho báu vô giá.
Vì vậy, trong nhà chúng ta:
- Chúng ta hãy mặc y phục trang nhã, tôn dáng, và tôn trọng cơ thể của chúng ta.
- Điều này có nghĩa là không khoe khe ngực hoặc nhiều đường xẻ giữa (đặc biệt là khi đi nhà thờ hoặc trong những dịp trang trọng) hoặc bó sát người (quần legging kết hợp với áo sơ mi phù hợp có thể chấp nhận được).
- Trang phục thể thao có thể phù hợp với việc tập luyện. Nhưng nếu các con ở trong phòng một mình, các con có thể mặc những bộ đồ khác thay vì quần áo để đi tập gym.
Cha mẹ yêu thương các con rất nhiều. Các con có thể không hiểu hoặc không đồng tình, nhưng cha mẹ nói ra những điều này là để giúp các con trở thành những người phụ nữ trẻ chín chắn, vui vẻ, tự tin. Cha mẹ làm điều này với tâm nguyện tốt nhất dành cho các con. Vậy các con nghĩ thế nào? (Sau đó hãy trò chuyện; một cách thân thiện).
Tất nhiên, mọi thứ đều được trình bày gọn gàng trên tờ giấy. Trên thực tế, cuộc trò chuyện hiếm khi hoàn hảo như dự định, vì vậy tôi và chồng đã bàn bạc chuyện này với tâm thế dự liệu là sẽ có vài sự phản kháng. Và, đương nhiên là, có một số phản đối, nhưng cuộc trò chuyện đã diễn ra một cách khá suôn sẻ. Và, điều thật sự quan trọng là, chúng tôi đã bày tỏ cho các cô con gái của mình biết chúng tôi cảm thấy như thế nào, cố gắng làm mọi thứ với tình yêu thương và giãi bày với các con những lý do chính vì sao chúng ta lại tôn trọng cơ thể của mình qua cách diện trang phục.
Giờ thì cuộc trò chuyện đã kết thúc, chúng tôi sẽ tiếp tục yêu thương các cháu thật nhiều và mong tiếp tục có những cuộc trò chuyện cởi mở. Nhiều khả năng là một trong các cô con gái sẽ gặp khó khăn với một vài trong số các ý tưởng nói trên. Các cháu còn trẻ và bị ảnh hưởng bởi nền văn hóa của chúng ta và thật khó để các cháu hiểu được. Vì vậy, chúng tôi sẽ phải nhắc nhở các cháu thêm một lần nữa. Và thêm một lần nữa. Chúng tôi cũng sẽ phải giữ lời hứa về những hình phạt.
Trong cuốn sách của mình có nhan đề “Thriving and Surviving Raising Thirteen” (Sống Sót Và Phát Triển Khi Nuôi Dạy Trẻ Mười Ba), cô Anne Perrottet đã kể một ví dụ khi con gái của cô bước ra khỏi phòng với chiếc váy quá ngắn, rồi nói với cô rằng tiêu chuẩn của mẹ quá cao. Cô Perrottet hỏi con mình liệu cô bé muốn cô đặt ra tiêu chuẩn cao hay thấp. Con gái cô chấp nhận. Cô bé muốn có chuẩn mực cao.
Cô Perrottet nói, “Dù bạn tin hay không, bọn trẻ thật sự muốn có những nguyên tắc, chuẩn mực, và ranh giới; các em biết mình cần những thứ này và muốn có định hướng — các em cần một điểm tựa để kéo mình trở lại khi cần thiết.”
Tôi phải nói thực lòng. Không phải tất cả các cô con gái của tôi đều sẽ phản ứng như con của cô Perrottet. Nhưng liệu các con có nhận ra điều này bây giờ hay trong tương lai không quan trọng. Ở tương lai không xa, các con sẽ trưởng thành, và nếu chúng ta đối xử vừa tử tế vừa kiên định, thì các con sẽ thấu hiểu và biết ơn.
Suy nghĩ cuối cùng: Ở nhiều phương diện, phụ nữ sẽ có quyền lực hơn nam giới. Việc gì phụ nữ làm, nam giới sẽ phải theo (hãy nghĩ về Adam và Eve). Lập luận này đã được những nhà bác học như Alice von Hildebrand, Gertrud von Le Fort, và gần đây là Carrie Gress đưa ra.
Quyền lực của chúng ta có thể mang tính hủy hoại hoặc có thể mang đến những điều tốt đẹp. Điều này tưởng chừng như là chuyện nhỏ nhặt, thế nhưng cách phụ nữ ăn vận ảnh hưởng đến người khác. Đây không chỉ là một vấn đề kỷ luật đối với các bậc cha mẹ. Nó có sự chia rẽ văn hóa lớn. Thanh thiếu niên muốn nổi loạn và phản đối sự áp bức. Với chủ đề trang phục này, hãy khuyến khích các thiếu nữ ý thức về ảnh hưởng của việc ăn vận kín đáo.
Linh Đan biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc từ The Epoch Times