BÀI VIẾT CHUYÊN SÂU: Khách hàng gặp khó khăn khi các chi nhánh ngân hàng địa phương ở Hoa Kỳ đóng cửa, để lại các tòa nhà trống
Khi bà Pamela Bigelow, một cư dân lâu năm của thị trấn Duncan, Arizona, đến ngân hàng, bà đã phải mất cả ngày trời.
Chi nhánh ngân hàng cuối cùng của Duncan, một thị trấn có dân số 677 người, đã đóng cửa khoảng sáu năm về trước. Giờ đây, khi cư dân Duncan cần tiền mặt, chi phiếu ngân hàng (cashier’s check), hoặc muốn vay tiền, họ phải đi 40 dặm đến Morenci, Arizona, một thị trấn chuyên khai thác đồng, thì mới có một ngân hàng, hoặc 40 dặm nữa theo một hướng khác đến Safford, Arizona, thì mới có một vài ngân hàng.
Theo một báo cáo của Liên minh Tái đầu tư Cộng đồng Quốc gia (NCRC), về việc sáp nhập và mua lại ngân hàng, 9% của toàn bộ các địa điểm chi nhánh ngân hàng ở Hoa Kỳ đã đóng cửa từ năm 2017 đến năm 2021. Tỷ lệ này tương đương với việc khoảng 7,500 chi nhánh ngân hàng biến mất.
Tỷ lệ đóng cửa chi nhánh ngân hàng đã tăng gấp đôi trong đại dịch. Các ngân hàng đã đóng cửa hơn 4,000 chi nhánh kể từ tháng 03/2020. Con số này đã tăng gấp đôi tỷ lệ đóng cửa từ 99 chi nhánh mỗi tháng trong 10 năm trước đại dịch lên 201 chi nhánh mỗi tháng.
Giờ đây, nhiều thị trấn đã trở thành “sa mạc ngân hàng” nơi ngân hàng gần nhất nằm ngoài thị trấn và cách xa hơn 10 dặm.
“Khi các chi nhánh ngân hàng đóng cửa, có một số tác động bất lợi đối với cộng đồng xung quanh,” báo cáo của NCRC cho biết. “Hoạt động kinh doanh và việc cho vay doanh nghiệp nhỏ trong khu vực giảm sút. Nhiều người sử dụng các dịch vụ tài chính thay thế, khiến họ có nguy cơ gặp rủi ro trước các hoạt động tài chính săn mồi và ngoài vòng pháp luật. Một bên thuê thương mại và sử dụng nhân viên quan trọng đã không còn.”
“Mặc dù người tiêu dùng đã đón nhận dịch vụ ngân hàng trên điện thoại di động và qua internet ở mức độ này hay mức độ khác …nhưng các chi nhánh ngân hàng cũng quan trọng đối với họ, và nếu không có các chi nhánh ở gần đó, thì người tiêu dùng nhiều khả năng sẽ không có dịch vụ ngân hàng hoặc chỉ được cung cấp dịch vụ ngân hàng ở mức thiếu thốn. Các nhà cung cấp dịch vụ tài chính thay thế — các tác nhân không được quản lý như các công ty cho vay ngắn hạn, công ty cho vay thế chấp quyền sở hữu xe hơi, hoặc các địa điểm rút tiền mặt bằng séc tính phí dịch vụ tài chính cao ngất ngưởng — thường thay thế các chi nhánh ngân hàng,” báo cáo cho biết, và nêu thêm rằng các cộng đồng có thu nhập thấp và vừa phải ngay từ đầu thường vốn dĩ ít được tiếp cận với các chi nhánh ngân hàng hơn, và chỉ một vài trường hợp đóng cửa ở những khu vực đó có thể có một tác động to lớn đến những cộng đồng này.
Đổi tiền lẻ
Bà Bigelow, 54 tuổi, làm việc tại văn phòng thị trấn, nơi bà thường nhận các khoản thanh toán cho các dịch vụ của thị trấn Duncan.
Bà Bigelow nói với The Epoch Times, “quý vị cố gắng bảo đảm rằng mình có đủ [tiền mặt] trong ngăn kéo để trả lại tiền. Và đôi khi sau đó, nếu quý vị có nhiều tuần mà nhiều khoản thanh toán được thực hiện bằng tiền mặt, thì chúng tôi gặp phải vấn đề về có đủ tiền lẻ, hoặc có thể thu được tiền lẻ hay không.”
Bà Bigelow không thể đến một doanh nghiệp khác và hỏi xem liệu họ có đổi một số đồng 5 USD lấy một số đồng 20 USD hay không.
“Toàn bộ cả các doanh nghiệp trong khu vực này sẽ không từ bỏ tiền lẻ của họ, bởi vì họ đang ở trong cùng một tình cảnh.”
Bà nói rằng thị trấn này có một hoặc có thể là hai máy rút tiền, và chúng đều tính phí. Bà hiếm khi mang theo tiền mặt nữa và không sử dụng máy rút tiền. Bà lái xe 45 phút hàng tuần đến các thị trấn lân cận để làm công việc giao dịch ngân hàng lẽ ra phải thực hiện ở thị trấn của Duncan. Các doanh nghiệp và hoạt động nhỏ của chính phủ cần gửi tiền trực tiếp khi họ thu tiền mặt. Bà lên luôn kế hoạch trước để có thể có đủ tiền lẻ cho đến lần rút tiền tiếp theo của mình.
Bà Bigelow nói: “Quý vị phải tìm ra cách giải quyết mọi việc vì chặng đường lái xe đi đổi tiền khá là xa.”
Bà cho hay, việc thanh toán bằng tiền mặt là một vấn đề đối với một số cư dân cho đến mới đây, khi tiền gửi tự động được áp dụng. Trước đó, người đi làm phải lái xe ra khỏi thị trấn để rút đổi những tấm chi phiếu thành tiền mặt. Những nhân viên am hiểu công nghệ hơn thì sử dụng ứng dụng ngân hàng trên điện thoại của họ để gửi những chi phiếu điện tử, nhưng một số người lớn tuổi chưa thích nghi với việc đó, còn những người khác thì không có điện thoại thông minh.
Cư dân của các “sa mạc ngân hàng” này, những người không thể di chuyển đến một ngân hàng ở xa, phải trả phí để sử dụng máy rút tiền và bị giới hạn theo những mệnh giá mà các máy rút tiền đó cung cấp. Đôi khi họ không có tiền mặt khi máy bị hết tiền giữa những lần sửa chữa sự cố.
Những cái két rỗng
Các tòa nhà ngân hàng uy nghi — một số mang tính lịch sử, số khác có kiến trúc đẹp và hiện đại — nằm ở nơi trung tâm đô thị. Các chi nhánh vệ tinh và ngân hàng giao dịch nhanh mà không cần ra khỏi xe (drive-thru) đã từng có mặt ở khắp mọi nơi, và toàn bộ các chi nhánh này đều có giao dịch viên và nhân viên cho vay.
Các ngân hàng thuộc sở hữu tư nhân ngay tại quê nhà từng là điểm nhấn của quang cảnh Mỹ quốc. Các khoản tiết kiệm và cho vay của quận địa phương đã giúp những người mua nhà và mua xe hơi thực hiện các giao dịch mua lớn, giúp người làm nông mua thiết bị, đồng thời giúp các doanh nghiệp khác khởi nghiệp và sau đó cung cấp các khoản tiền để mở rộng công việc kinh doanh. Chủ tịch ngân hàng có thể đã đến cùng một nhà thờ với các khách hàng của ngân hàng và thường quyên góp cho các tổ chức từ thiện như câu lạc bộ ủng hộ trường trung học.
Năm 1934, Tổng công ty Bảo hiểm Tiền gửi Liên bang ( FDIC) báo cáo, có tổng cộng 14,146 ngân hàng thương mại tại Hoa Kỳ và không có chi nhánh. Đến năm 1984, toàn quốc có 14,439 ngân hàng thương mại và 43,213 chi nhánh.
Năm 1994, Đạo luật Hiệu quả Chi nhánh và Nghiệp vụ Ngân hàng Liên tiểu bang Riegle-Neal đã cho phép các ngân hàng mở chi nhánh trên khắp các tiểu bang. Quy định này dẫn đến sự hợp nhất của các ngân hàng thương mại, nhưng trong một thời gian, khi các thương hiệu ngân hàng được sáp nhập, các chi nhánh đã tiếp tục mở rộng, đạt mức cao nhất là 85,834 địa điểm chi nhánh vào năm 2009 so với tổng số 6,829 ngân hàng thương mại trong cả nước cùng năm đó.
Năm 2022, FDIC báo cáo có 4,136 ngân hàng thương mại và 71,007 chi nhánh. Con số này có nghĩa là gần 15,000 chi nhánh đã đóng cửa kể từ năm 2009. Nhiều tòa nhà của các chi nhánh ngân hàng đang được bán và tái sử dụng.
Tòa nhà ngân hàng được trang hoàng công phu nhưng trống không
Được xây dựng vào năm 1920, tòa nhà ngân hàng PNC Bank cũ ở Glenside, Pennsylvania đang được rao bán trên thị trường với giá 1.8 triệu USD.
Bên trong kho bạc này là một căn phòng chứa các két an toàn hiện đang trống rỗng. Không phải mọi chi nhánh đều có các két an toàn, vì vậy việc tìm một nơi để cất giữ các tài liệu và vật có giá trị một cách an toàn sẽ trở nên khó khăn hơn.
“Khi tôi nhận được danh sách này, tôi bắt đầu nói chuyện với những người đứng xung quanh ngay trên con phố ấy, và tôi không thể kể hết cho quý vị có biết bao nhiêu người trong số họ thực sự buồn trước sự thật rằng ngân hàng này đã đóng cửa, và đã giao dịch với nó trong nhiều năm,” bà Tammy Harrison, một nhà môi giới địa ốc và cộng sự tại COMPASS RE, nói với The Epoch Times. “Đó là đặc điểm của Mỹ Quốc. Những tòa nhà như thế này được xây dựng vào đầu những năm 1900 là có tính biểu tượng, và đại diện cho sự sôi động của nước Mỹ. Những kiến trúc này đại diện cho những người đến đây với tất cả các loại kỹ năng thiện nghệ và ngành nghề thủ công.”
Bà nói, những người thợ thủ công nhập cư được đào tạo kiến thức thiết kế từ quê hương của họ, đồng thời cho biết thêm rằng người Ireland và người Ý đã mang đến những kỹ năng làm đá tinh mỹ và những tài năng về kiến trúc.
“Nếu quý vị đã đi qua tòa nhà này và nghĩ về cách họ sử dụng nó ngày xưa, thì quý vị sẽ kinh ngạc, bởi vì quý vị nhận ra rằng nguồn cung tiền của chúng ta đã từng gắn liền với những tòa nhà kiểu này như thế nào,” bà Harrison nói. “Trở về thời trước, nếu ai đó đến và họ cần 15,000 USD, thì quý vị sẽ đưa cho họ 15,000 USD. Ngày nay, phần lớn nguồn cung tiền của chúng ta là tiền kỹ thuật số và các ngân hàng chỉ phải giữ một lượng dự trữ nhất định ở đó, vì vậy họ không cần dung lượng lưu trữ như các ngân hàng này từng có.”
Sự phát triển trung tâm đô thị
Vào thời mà các ngân hàng giữ nhiều tiền hơn trong tay, ngân hàng này đã sử dụng bốn phòng đếm tiền để quản lý tiền mặt. Bà Harrison cho biết, thay vì đếm từng xu, họ đã cân chúng.
Những chiếc cân tiền cũ vẫn nằm trong phòng đếm tiền.
Bà Harrison cho biết: “Rất nhiều nhà phát triển đang tìm kiếm những loại tòa nhà này để có thể tái sử dụng chúng cho mục đích làm căn hộ hoặc chung cư để ở.” Bà đã hỏi những người hàng xóm xem họ muốn thấy gì ở đó và nhận được nhiều gợi ý, bao gồm một hiệu sách, chợ thực phẩm hữu cơ, phòng tập thể dục leo núi dành cho trẻ em vì trần nhà ở đó cao, hoặc một quán bia.
Mặc dù các ngân hàng vừa và nhỏ đang đóng cửa trên khắp đất nước, bà Harrison nói rằng các trung tâm đô thị sẽ không biến mất.
Bà nói, “Tất cả những người thuộc thế hệ thiên niên kỷ đều muốn đi bộ đến một nơi nào đó để có thể uống cà phê. Họ muốn có thể đi đến một nhà hàng. Họ thích đi bộ đến ga tàu.”
Vân Du biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc từ The Epoch Times