Vào một buổi sáng mùa đông ẩm ướt và ảm đạm ở Stafford Springs, Connecticut, ông Matt Marella kiên nhẫn chờ đợi khách hàng tiếp theo ở bãi đậu xe của sở cứu hỏa.
Đó là một sản phẩm tốt, mọc tự nhiên mà ông ấy đang bán để gây quỹ cho dịp lễ hàng năm của sở cứu hỏa. Không hề kiểu cách hay có bất kỳ chiêu trò quảng cáo nào — chỉ là một hàng cây Giáng Sinh giản dị — tươi tốt, không trang trí, và mới cắt.
Giống như bất kỳ người bán hàng giỏi giang nào, ông Marella tin tưởng vào sản phẩm của mình, cũng như ông tin vào tinh thần của mùa lễ hội.
Thậm chí có khi ông ấy còn chúc mọi người một “Giáng Sinh vui vẻ.” Đó là lẽ thường tình, là hành động mang tình làng nghĩa xóm, là cách cha mẹ ông dạy ông đối xử với người khác trong những ngày lễ.
Ông không còn làm điều đó nhiều nữa — không phải trong thời điểm chủ nghĩa “thức tỉnh” gây chia rẽ về mặt chính trị này.
“Quý vị không thể đi bất kỳ đâu và nói bất kỳ điều gì với bất kỳ ai — quý vị không thể khen ngợi bất kỳ ai,” ông Marella, 58 tuổi, một lính cứu hỏa tình nguyện cho biết. “Quý vị làm nhiều người tổn thương về mặt cảm xúc.”
Trong những ngày cuối cùng của năm 2023, ông Marella cho biết ông cố gắng giữ hy vọng nhưng chỉ nhìn thấy sự chia rẽ và xung đột hơn nữa trong năm bầu cử tổng thống sắp tới.
Ông vẫn tin vào tiến trình bầu cử và tin rằng Mỹ là một đất nước chính nghĩa xứng đáng để mọi người tranh đấu để duy hộ, như người cha đã hy sinh ở Việt Nam của ông đã tin tưởng khi còn là một thủy quân lục chiến Hoa Kỳ.
Bất chấp điều đó, ông chia sẻ rằng ngày nay việc bày tỏ ý kiến của mình trước công chúng ngày càng trở nên gây tranh cãi hơn; điều đó là khó chấp nhận hơn đối với những người “kiểu truyền thống” đang sống trong một xã hội mà các quy tắc nói chuyện văn minh dường như không còn được áp dụng.
Ông ấy nói rằng cách nói chuyện vào thời mà ông lớn lên thì đơn giản hơn — và lịch sự hơn.
Ông Marella nói với The Epoch Times: “Khi tôi còn nhỏ, tất cả chúng tôi đều ra ngoài chơi bóng chày, bóng bầu dục và làm đủ mọi thứ. Bây giờ, bọn trẻ đang ngồi trước máy điện toán. Tôi cho rằng rất nhiều bậc cha mẹ phải chịu trách nhiệm về điều đó.”
Ông nói với vẻ luyến tiếc: “Ngày nay cách mọi người được nuôi dạy đã khác đi rồi. Thế giới này là một thế giới hoàn toàn khác.”
“Tôi không có cảm giác như mình đang ở cùng một đất nước. Đất nước này không phải là đất nước tôi đã lớn lên. Không hề có sự tôn trọng.”
Ông Marella nói, điều mà đất nước này cần là quay về với những giá trị đã được kiểm chứng qua thời gian cũng như về với các lễ nghi phép tắc thông thường.
Nhưng ngay cả với tình trạng lạm phát ngày càng trầm trọng ở Mỹ, tội phạm trong khu đô thị, bạo lực, tình trạng vô gia cư, nhập cư bất hợp pháp, và những lo ngại về sự lạm quyền của chính phủ, những rắc rối này dường như được đẩy ra xa một chút khi có sự hiện diện làm yên lòng của những cây thông Giáng Sinh ở ngoại ô Stafford Springs.
“Mọi thứ thật hỗn loạn,” ông Marella nói, “nhưng tôi vẫn tin tưởng rằng người dân Mỹ sẽ làm những điều đúng đắn.”
Có vẻ như Chú Sam chắc chắn sẽ đồng tình với ông Marella khi chú ấy đứng cao lêu khêu 38 feet (~11.5 mét) trong khuôn viên Bảo tàng Đường sắt Danbury ở Danbury, Connecticut.
Được quảng cáo là bức tượng Chú Sam cao nhất thế giới, biểu tượng đỏ-trắng-xanh nổi tiếng của Mỹ này ban đầu được trưng bày tại Hội chợ Danbury từ năm 1969 đến năm 1981.
Kể từ năm 2019, bãi đậu xe của bảo tàng trở thành nơi mới nhất trưng bày bức tượng này.
Ông Jose Alves, chủ tịch bảo tàng bất vụ lợi này (một kho tàu lửa đã được khôi phục ở ngoại ô trung tâm thành phố) cho biết: “Bức tượng này là một địa điểm rất nổi tiếng. Chúng tôi nói với mọi người là họ không thể bỏ lỡ bức tượng này khi họ đang tìm đường đến bảo tàng để chiêm ngưỡng Chú Sam.”
“Chúng tôi còn có một bức tượng nhỏ hình Chú Sam trên bệ lò sưởi của mình.”
Bước vào bên trong bảo tàng này, du khách sẽ được chào đón với các kỷ vật lịch sử về đường sắt và đồ trang trí Giáng Sinh, và họ rất ngạc nhiên trước cách bài trí vui nhộn và một mô hình đoàn tàu điện thu nhỏ đang chạy quanh một đường ray hình tròn.
“Tôi nghĩ đây là một khoảnh khắc thoát khỏi thực tại rất lý thú để [du khách] đến và tận hưởng một chút không khí Giáng Sinh — và những chuyến tàu,” ông Alves cho biết. “Tinh thần Giáng Sinh luôn hiện diện ở đó. Điều này đúng là thường thấy hơn vào khoảng thời gian này trong năm.”
Ông Alves cho biết bảo tàng này đang tiếp tục quá trình phục hồi của năm 2023 sau khi doanh thu giảm “rất đáng kể” đến 75,000 USD trong thời gian ngừng hoạt động vì COVID-19.
Bảo tàng vẫn còn thiếu nhân lực, và đang mất đi “những tình nguyện viên giỏi vì COVID,” ông Alves nói với The Epoch Times. “Chúng tôi vẫn đang phục hồi từ sau đại dịch.”
Ông Alves cho biết mục tiêu của bảo tàng này cho năm 2024 là đạt được nhiều tiến bộ hơn nữa trong quá trình phục hồi, mặc dù chẳng ai đoán trước được tương lai.
“Tôi xem bản thân là một người lạc quan,” ông nói. “[Thế nhưng,] điều tiêu cực cũng luôn ở trong tâm trí tôi. Chuyện gì sẽ xảy ra thì hầu như chắc chắn sẽ xảy ra thôi. Tốt nhất là chúng ta nên thích nghi với những khó khăn.”
Ông Ted Pelkey ở Westford, Vermont là một người theo Đảng Cộng Hòa có khuynh hướng bảo tồn truyền thống, nhưng ông lại sống ở một tiểu bang cấp tiến về mặt chính trị. Ông cho biết ông đã phải chấp nhận thích nghi với những khó khăn này kể từ khi thị trấn từ chối cấp phép cho ông đặt cơ sở kinh doanh trên khu đất của mình.
Hành động này khiến ông tốn nửa giờ lái xe để đến Cửa hàng sửa chữa Xe tải và Xe moóc của Ted tại khu công nghiệp ở Swanton, Vermont, cách đó khoảng 26 dặm (~ 41.8km) về phía bắc.
Ông Pelkey vừa ăn trưa trong văn phòng, vừa chia sẻ rằng, “Tôi nghĩ chính phủ đang mất kiểm soát.”
“Vấn đề là quý vị có ở trong cùng một hội với họ hay không. Họ không thích tôi.”
Ông Pelkey cho biết cuộc chiến pháp lý sau đó về đơn yêu cầu cấp phép của ông với thị trấn đã khiến hai vợ chồng ông rơi vào một mớ khó khăn mà ai cũng đoán được.
“Quý vị sẽ thấy thất vọng,” ông nói với The Epoch Times. Để trút nỗi bất bình, một bữa tối nọ hai vợ chồng ông đã đồng lòng thực hiện một kế hoạch đặc biệt.
Đôi vợ chồng này đã thuê một nghệ sĩ khắc một “ngón giữa” rất lớn bằng gỗ và gắn nó lên cột thép cao 24 foot (~7.3 mét) ở sân trước nhà họ, đối diện với tòa thị chính.
Ông Pelkey cho biết gần đây ông đã thuê người nghệ sĩ đó chế tạo và lắp thêm hai ngón giữa bên cạnh bức tượng cũ để có thể thấy được từ đường cao tốc đi qua khu đất của ông.
Ông ấy tuyên bố những tác phẩm này là “nơi được ghé thăm nhiều thứ bảy” ở tiểu bang Vermont.
“Điều đó quả thực truyền tải ý nghĩa gì đó.”
Ông Pelkey nói, cứ 100 chiếc xe hơi chạy ngang qua nhà ông và các bức tượng trưng bày này, “Tôi có thể nói là có đến 92 chiếc bóp còi” biểu lộ sự tán thành đối với ông.
Tuy rằng có lẽ một số người cho rằng việc trưng bày như vậy là khó coi, nhưng thị trấn lại không thể tháo dỡ các bức tượng trưng bày này mà không có các quy định quy hoạch đô thị phù hợp.
Ông Pelkey cho biết các bức tượng này được xem là “nghệ thuật công cộng.” Như vậy, các bức tượng nhận được sự bảo vệ theo Tu chính án thứ Nhất của Hiến Pháp Hoa Kỳ.
Cô Maria Barden, Trợ lý Thư ký Tòa thị chính Westford nhận xét, “Tôi không chắc những bức tượng mới này dùng để làm gì nên tôi không có nhiều điều để nói về chúng.”
“Tôi có một vài đồng nghiệp luôn nhắc đến việc các bức tượng được thắp sáng vào ban đêm bằng đèn Giáng Sinh. Tôi đã lái xe qua một vài lần. Các bức tượng này chắc chắn là một lời tuyên bố, và chắc chắn sẽ thu hút mọi người đến đây.”
Ông Pelkey coi bộ ba bức tượng gỗ này như một phép ẩn dụ thích hợp cho thời kỳ hỗn loạn mà chúng ta đang sống và cũng là cách nhiều người cảm nhận về chính phủ của mình.
Ông nói: “Tôi hy vọng rằng chúng ta sẽ có một tổng thống khác” vào năm 2024. “Tôi nghĩ thế giới của chúng ta sẽ là một nơi tốt đẹp hơn với vị tổng thống mà chúng ta đã có,” ám chỉ đến cựu Tổng thống Donald Trump.
“Tôi nghĩ đời sống [lúc đó] đã tốt hơn rất nhiều — đặc biệt là từ quan điểm kinh doanh.”
Ông Pelkey cho biết ông đã chi ra 12,000 USD để dựng các bức tượng này.
Điều này có đáng không?
“Ôi Chúa ơi, đáng chứ,” ông nói. “Thứ này thật là cổ điển.”
Ở Barre, Vermont, cách Westford 50 dặm (~80 km) về phía nam, nhà tạo mẫu tóc Patricia Wescom đang hoàn tất việc tạo mẫu tóc cho khách hàng của mình, bà Janice Boudreau.
Bà Wescom cho biết năm 2023 nhìn chung không phải là một năm tốt lành.
“Thật kinh khủng,” bà nói. “Nguyên cả năm. Tất cả mọi thứ.”
Bà nói, nạn sử dụng ma túy tràn lan, tội phạm, tài chính eo hẹp — tùy quý vị kể ra.
“Tôi bị xẹp hai chiếc lốp trong một tuần. Tôi nghĩ, ‘Thật mất trí làm sao. Thật khủng khiếp,’” bà Wescom cho biết. “Mỗi chiếc lốp mới có giá 140 USD.”
Bà thấy mình lo lắng nhiều hơn về tương lai của gia đình trước cách mọi thứ đang diễn ra trên thế giới, bà nói với The Epoch Times. Nhưng bà vẫn ủng hộ Tổng thống Joe Biden và công việc ông ấy đang làm ở Hoa Thịnh Đốn.
“Và tôi nghĩ Thống đốc [Phil] Scott [một thành viên Đảng Cộng Hòa] của chúng ta đã làm được rất nhiều điều. Không gì có thể ngăn cản ông ấy,” bà Wescom nói. “Tôi chỉ hy vọng mọi chuyện sẽ tốt hơn nhiều [vào năm 2024]. Tôi sẽ lại bỏ phiếu cho ông Biden vì tôi không ủng hộ ông Trump.”
Bà Boudreau cho biết vấn đề ma túy bất hợp pháp không chỉ xảy ra ở Barre (dân số 8,450 người), “Ở đâu cũng như vậy thôi.”
Điều đó, và cuộc khủng hoảng biên giới chưa được giải quyết là những vấn đề lớn đối với bà.
Bà Boudreau nói với The Epoch Times: “Tôi không biết chúng ta có thể tiếp nhận thêm bằng cách nào nữa — những người đến từ các nước khác. Chúng ta sẽ làm gì với họ? [Trong khi] chúng ta không thể tự chăm sóc cho chính mình.”
Bất chấp tất cả các cuộc tranh đấu chính trị, những trò trình diễn gay cấn, và tình trạng bế tắc ở Hoa Thịnh Đốn, bà Boudreau vẫn tin vào sức mạnh của lá phiếu.
Bà nói: “Đó là quyền của quý vị. Vấn đề là [các chính trị gia] đưa ra đủ loại lời hứa. Một khi họ đã được bầu chọn, [họ sẽ nói] ‘Các vị là ai vậy?’”
“Thật đáng buồn.”
Ông Richard Gariboldi, 80 tuổi, chủ sở hữu tiệm hớt tóc Off The Top ở Barre từ năm 1968, cho biết đây là một năm đầy thử thách đối với tất cả mọi người với “nhiều điều đang diễn ra.”
Ông cho biết rất nhiều doanh nghiệp nhỏ đã phá sản sau khi chính phủ áp đặt lệnh phong tỏa trong đại dịch COVID-19.
Năm tới, “Tôi không biết. Tôi nghĩ sẽ là một năm dài đây.”
“Tôi chưa bao giờ thấy cuộc sống diễn ra theo cách này trước đây. Mọi thứ đang diễn ra ngay ở quanh đây. Chúng ta đang chứng kiến các vụ xả súng và [sử dụng] ma túy. Ngày nào chúng ta cũng nghe thấy những chuyện như thế,” ông Gariboldi nói với The Epoch Times.
“Có những người chẳng chịu đi làm, mà đi đột nhập vào nhà người khác. Điều này không giống trước đây. Đạo đức nghề nghiệp của giới trẻ không còn nữa.”
“Mọi thứ bây giờ thay đổi nhiều quá. Thực sự đấy. Việc này khác với lúc tôi lớn lên. Tôi không nghĩ mọi người có ác ý với nhau — họ đang chán nản. Đặc biệt là thời điểm này trong năm. Mùa đông là giai đoạn khó khăn với mọi người.”
Thôi nói đến các vấn đề xung quanh, ông Gariboldi cho biết ông không có kế hoạch nghỉ hưu trong năm nay.
“Tôi yêu thích những việc mình làm, và tôi thấy mình vẫn còn khỏe,” ông nói.
Lái xe về phía đông đến New Hampshire, những con đường nhỏ ở nông thôn dường như kéo dài vô tận dưới ánh nắng chiều tà — băng qua những đồng cỏ và dòng sông bị đóng băng, những cánh đồng đang nằm im lìm dưới tuyết, và những khu rừng xanh ngút ngàn giờ đây lại trắng xóa trong lớp tuyết mới rơi.
Ở đây, người ta có được cảm giác thực sự về sự rộng lớn của vùng này, sự hiện diện lâu dài của lịch sử thời kỳ đầu của Mỹ quốc và tầm quan trọng của cộng đồng ở các thị trấn thưa thớt và heo hút.
Tại Nhà thờ Giám lý ở thị trấn nhỏ Warren, New Hampshire, các thành viên đang thưởng thức bữa tối spaghetti thịnh soạn bên tách cà phê, ly nước ngọt, và trò chuyện vui vẻ.
Thị trấn này nổi tiếng là có Bệ Phóng Mercury-Redstone chính gốc, một quả hỏa tiễn cao 59 foot được lắp đặt gần bãi cỏ của làng và một nhà thờ để tôn vinh phi hành gia quá cố Alan Shepherd, người gốc Derry, New Hampshire.
“Một phi đạn sao? Nghe thật là trớ trêu,” Mục sư Andy Tyler nói với The Epoch Times.
Ông hy vọng hòa bình cho năm 2024.
“Chiến tranh là điều khiến tôi lưu tâm nhất,” ông Tyler nói. “Israel và Ukraine, và cách các cuộc chiến này có thể lây lan như thế nào.”
“Đó thực sự là một khoảng thời gian khó khăn. Hiện tại có quá nhiều sự chia rẽ. Hầu hết mọi người đều lo lắng về cuộc bầu cử và không biết cuộc bầu cử này sẽ đi về đâu. Mọi người ở cả hai bên đều lo sợ như nhau về điều gì sẽ xảy ra nếu bên kia thắng.”
Ông Timothy Sackett, một thành viên nhà thờ, cho biết cuộc sống vào năm 2024 sẽ được cải thiện nếu có nhiều người sống theo Quy tắc Vàng hơn.
“Tôi hy vọng rằng mọi người có thể nghĩ về những người hàng xóm của mình và tử tế với nhau,” ông Sackett nói với The Epoch Time. “Ngoài điều đó ra, chúng ta còn có thể đòi hỏi gì hơn nữa đây?”
Tại thị trấn Rumford ở Maine nghiêng về phe cấp tiến, cách Warren 109 dặm (~175 km) về phía đông, bà Gail Bennett cho biết năm 2023 là một năm “rất đáng thất vọng” với tình trạng lạm phát đình đốn và bất ổn trong nền kinh tế.
“Chi phí sinh hoạt tăng vọt, nhưng mức lương thì chẳng chịu tăng theo,” bà nói với The Epoch Times.
“Cái gì cũng tăng giá. Nào là hàng bách hóa — Tôi không thể tin được là chúng ta đã bỏ ra quá nhiều tiền cho hàng bách hóa — nào là điện. Và cả dầu sưởi nữa. Tất cả đều tăng chóng mặt. Mọi người vẫn có thể mua được thịt bò ngon quanh đây [với mức giá hợp lý].”
Bà Bennett nói: “Điều khiến tôi lo lắng là biên giới và tất cả hàng triệu người đó tràn vào, cũng như những gì họ đang làm đối với cơ sở hạ tầng của chúng ta.”
“Chúng tôi đã nghe nói về việc không đủ nhà ở cho người dân Maine vì ưu tiên chỗ ở cho những người này.”
Bà Bennett hướng đến năm bầu cử sắp tới với tâm trạng e ngại.
“Tôi rất lo lắng,” bà nói. “Tôi không biết liệu đây có phải là năm tai ương không thể tránh khỏi và mọi thứ sụp đổ hay không.”
Tại thành phố nghỉ mát Newport, Rhode Island, cách Rumford 267 dặm (~430 km) về phía nam, những lâu đài kiêu hãnh trên Đại lộ Bellevue đứng sừng sững như những tượng đài đại diện cho Thời đại Vàng son của Mỹ từ năm 1877 đến năm 1900.
Đáng chú ý nhất trong số những dinh thự xa hoa này là Seaview Terrace, một khu điền trang kiểu lâu đài thuộc sở hữu tư nhân của Pháp được xây dựng vào năm 1925 và được mọi người nhớ đến nhiều nhất như bối cảnh cho bộ phim truyền hình dài tập “Dark Shadows” (Lời nguyền bóng đêm) vào những năm 1960.
Cách đó không xa, con đường mòn uốn khúc Cliff Walk chạy song song với những địa danh lịch sử này và bến cảng thu hút hàng trăm du khách mỗi năm.
Anh Vincent Radcke, một người phục vụ bữa sáng tại nhà hàng của Annie ở trung tâm thành phố Newport, cho biết ngành du lịch đã khởi sắc vào năm 2023.
Anh kỳ vọng năm sau cũng sẽ như vậy và “người dân cũng có tinh thần giống như vậy.”
“Bây giờ là mùa vắng khách. Thật ngạc nhiên, năm nay mọi thứ lại tốt hơn,” anh Radcke nói với The Epoch Times trước khi quay sang phục vụ khách hàng: “Bánh kếp của chúng tôi là ngon nhất.”
Tại thị trấn ven biển Hull, Massachusetts, nằm trên Bờ Nam của Boston, những người chạy bộ và đi bộ thể dục hối hả di chuyển lên xuống bãi cát hình lưỡi liềm của Bãi biển Nantasket khi thủy triều xuống.
Tại quán ăn Saltwater ở trung tâm thị trấn, bà Abby Winnett đang tất bật phục vụ món bánh mì thịt tự làm đặc biệt cho đông đảo thực khách tới ăn trưa.
Bà Winnett nói năm nay lẽ ra phải tốt hơn. “Nhưng tôi cảm thấy mọi chuyện còn tệ hơn nữa. Chúng ta vẫn không đủ khả năng chi trả bất cứ thứ gì. Giá gas đã giảm đi một chút. Cũng là một tín hiệu tốt. Nhưng đó là chi phí sinh hoạt. Việc này nằm ngoài tầm kiểm soát.”
Bà Winnett không hề tự nhận mình là một người có thiên hướng chính trị, và chỉ bỏ phiếu “một lần trong đời.” Bà ấy sẽ không để những chiêu trò của cuộc bầu cử năm 2024 phá hỏng năm của mình.
“Tôi không xem TV. Biết ít chừng nào tốt cho tôi chừng đó,” bà vừa nói vừa cười tươi. “Tôi biết đó có lẽ không phải là điều tốt.”
Tiếp tục với những ý kiến khác, ông Rick tại quầy nói: “Tôi có rất nhiều ý kiến. Tôi thường giữ cho riêng mình.”
Ông cho biết phần lớn thời gian trong năm 2023, thị trấn này phát triển tốt về tài chính.
“Trên bình diện quốc tế, có rất nhiều vấn đề. Có một số ít người đang cố gắng hủy diệt thế giới,” ông nói.
Để có một buổi ăn mừng ngày lễ tưng bừng, hãy có mặt tại quán rượu Sly Fox ở Quincy, Massachusetts, cách Hull 13 dặm (~21 km), vào tối thứ Sáu giữa tháng Mười Hai.
Bà Mary McKenna, người đồng sở hữu quán rượu, không có phàn nàn gì về năm 2023. Hoạt động kinh doanh nhìn chung vẫn tốt. Việc tu sửa nội thất từ năm 2018 đã hoàn tất và trông thật tuyệt vời. Bà và chồng là ông Gerry vừa kỷ niệm 19 năm ngày mở quán kể từ khi chuyển từ Ireland sang định cư tại Hoa Kỳ.
Bà McKenna nói với The Epoch Times: “Mọi người luôn vui vẻ và khỏe mạnh,” đó mới là điều quan trọng.
“Hy vọng những người đang làm việc tại nhà có một tinh thần lạc quan, hy vọng thị trường và doanh nghiệp sẽ nhận được sự giúp đỡ. Mong rằng họ sẽ thoát khỏi chuyện này.”
Ngay sau đó, một khách hàng mặc trang phục ông già Noel bước vào quán rượu và những người khách quen bắt đầu hát: “Chúc bạn một Giáng Sinh vui vẻ!”
Ông già Noel mỉm cười trước sự đón tiếp nồng nhiệt, thả mình vào chiếc ghế cao ở quầy bar và gọi một cốc bia.
“Tôi đã mua bộ trang phục này để dự một bữa tiệc cách đây hai năm,” ông già Noel nọ nói với The Epoch Times và yêu cầu được giữ bí mật tên thật của mình.
“Tôi thấy rằng mỗi lần tôi mặc trang phục này và đi đâu đó, mọi người đều vui vẻ. Họ sẽ nói Giáng Sinh vui vẻ. Họ sẽ ôm tôi và muốn chụp ảnh với tôi.”
“Mọi người đều nên có một bộ trang phục ông già Noel. Rồi xem mọi người sẽ phản ứng thế nào nhé.”
Ông nói rằng “không có chính trị” trong vương quốc của ông già Noel.